“Hoàng huynh, nữ tử vừa rồi, chính là sửu phi huynh nói làm chohuynh ba ngày ăn không ngon, hòn ngọc quý trên tay Vân tướng, muội muội được TrầnDật yêu thương nhất đó sao? Ta nói Hoàng huynh à, thần đệ thấy rằng, dung mạothoát tục, còn hơn Tần phi trong cung ngươi! Thần đệ từng nghe nói, Vân NhượcĐiệp là kinh thành đệ nhất mỹ nhân, còn là đại tài nữ! Hôm nay vừa thấy, quảnhiên danh bất hư truyền! Hoàng huynh, ngươi sẽ không vì đối phó Vân tướng màkhi dễ nàng chứ? Chậc chậc, thần đệ không ngờ, Hoàng huynh lại đi giận chó đánhmèo! Hắc hắc, ngày khác ta liền nói cho mẫu hậu, huynh khi dễ nữ nhi Vân tướng,mẫu hậu nhất định sẽ tính sổ huynh!” Tần Vũ đuổi kịp Tần Ngạo, thả chậm cước bộ,cười hì hì nói.
“Xú tiểu tử, đừng có ném đá xuống giếng! Cẩn thận ta lấy đầu của đệxuống!” Tần Ngạo nghe vậy, dừng lại, cười mắng.
“Thôi đi, ta là đệ đệ tốt như vậy, huynh bỏ được sao? Tốt, vậy huynhnói đi, vì cái gì đem nàng đến gần Lãnh cung xa xôi? Huynh không sợ Vân tướngtìm phiền toái sao? Không phải huynh từng nói, hôm nay Vân phu nhân tiến cung,gặp nàng sao? Nếu Vân Nhược Điệp đem tình cảnh của mình thêm mắm thêm muối khóclóc kể lể với mẫu thân, ngày mai lâm triều, Vân tướng sẽ dong dài đó!” Tần Vũvui sướng khi người gặp họa nói.
“Trẫm còn ngóng lão tìm đến Trẫm! Hừ, là nữ nhi hắn thì thế nào? Nếuvào cung, chính là nữ nhân của Trẫm, lão sẽ không quản cả chuyện nhà của Trẫmchứ! Nếu lão vì nữ nhi đến nói chuyện, ta lấy tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125294/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.