“Điệp phi nương nương, Trương Thái y đến!”
Vân Hiểu Nguyệt ăn xong bữa sáng, đang ghémặt vào một chậu nước trong suốt, nghiên cứu khuôn mặt xấu xí của mình thì nghethấy từ ngoài cửa, thị nữ chạy vào thông báo!
“Mời ông ta vào, thuận tiện kêu Huyên nhivào!” Vân Hiểu Nguyệt ra lệnh!
“Dạ!”
Nhanh chóng, Trương Thái y cùng Huyên nhivội vã bước vào!
“Tham kiến Điệp phi nương nương!”
Trương Thái y cúi đầu tiến lên run rẩy quỳlễ!
“Đừng quỳ, Huyên nhi, mau dọn chỗ!”
Dựa ở trên giường, Vân Hiểu Nguyệt bày ramột bộ dáng Hoàng phi yếu đuối, nhỏ nhẹ nói.
“Tạ nương nương!”
Trương Thái y cảm kích ngồi ở ghế, cungkính hỏi: “Điệp phi nương nương, người có phải có chỗ nào không thoải mái haykhông? Có cần vi thần bắt mạch cho người hay không?”
“Trương Thái y, cám ơn lão, bổn cung tốt lắm,đầu cũng không còn đau như trước nữa! Nhưng, bổn cung mất trí nhớ ngoài ý muốn,chắc hẳn hiện tại trong cung nhất định là tin đồn không ngừng! Bổn cunghiện tại hoạt động không tiện, cho nên đành phải cho người mời Trương Thái y hỏithăm chuyện, không biết Trương Thái y có nguyện ý nói cho bổn cung hay không?”
Híp mắt lại, Vân Hiểu Nguyệt cười hỏi,chính là nếu nhìn sâu vào ý cười nơi đáy mắt kia làm cho người ta cảm giác đượclãnh khí bức người! Vân Hiểu Nguyệt mặc dù không phải Vân Nhược Điệp chânchính, cũng chưa được sống trong cảnh lầu son của tiểu thư khuê các, nhưng ở địacầu, nàng cũng là một đại tiểu thư sống an nhàn sung sướng, hơn nữa lại là mộtsát thủ, đã xem qua nhiều kịch truyền hình nơi hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125282/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.