Nguyên Giáng dừng chân lại, hướng Mộc Thất mỉm cười tao nhã.
Mộc Thất che miệng, nàng thế nhưng trông thấy rõ ràng thi thể kia giật giật!
Bất quá chỉ là xử trí dư đảng còn sót lại của Ma Cung, Gia xuống tay xem như nhẹ, Mộ cô nương mời vào." Nguyên Giáng ý cười thêm vài phần tà khí.
Mộc Thất mạo hiểm quyết tâm đi vào thư phòng hẳn phải chết, nhắm mắt lại mở miệng nói :"Tại hạ thật sự có chuyện gấp, thỉnh Vương nhanh cho tại hạ xem bệnh, khỏ mạnh sẽ rời khỏi sơn trang!"
"Lại đây." Sở Vân Mộ nửa dựa vào nhuyễn tháp, phượng mâu hé mở nói.
Mộc Thất cố lấy dũng khí bước ra phía trước, ngón tay đặt trên mạch của Sở Vân Mộ, nhưng là ---
Mạch tượng hắn mỏng manh, căn bản chính là mạch tượng của người sắp chết mới có! Nhưng rõ ràng hắn không có nửa điểm bệnh trạng, kiểm tra triệu chứng bệnh tật cùng người bình thường không có gì khác, ngoại trừ hắn có máu độc ra, làm cho nàng tiếp xúc qua liền hôn mê.... .....
Đúng rồi, máu của hắn làm sao có thể có độc? Như vậy nàng uống máu có độc của hắn, chẳng phải là nhiễm bệnh của hắn sao?
"Đúng vậy, ngươi uống máu của bổn vương, cùng bổn vương giống nhau, trúng sinh tử cổ. Người ngoại trừ vì bổn vương luyện ra giải dược không còn phương pháp khác, chữa khỏi cho bổn vương cũng chính là chữa khỏi cho ngươi." Sở Vân Mộ môi mỏng khẽ nhếch lên, tựa tiếu phi tiếu nói.
Mộc Thất nắm lấy huyệt mạch của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-y-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/3174988/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.