Edit Hoa Trong Tuyết
Mặc trang phục nam tử, ngọc thụ lâm phong, thêm quạt nhẹ lay động, cũng có phong thái của công tử văn nhã.
Nàng từng bước tiến vào Hoa Nguyệt lâu, liền bị một nhóm cô nương quây ở cửa.
"Công tử, tối nay có muốn chọn cô nương làm bạn không? Có thể chọn ta được không?" Một cô nương cầm một cây quạt nhỏ, dựa vào đầu vai Mộc Thất nói.
Mộc Thất dùng quạt ngọc trong tay đẩy ra các nàng đang lưu luyến yêu thương, cười yếu ớt nói: "Đáng tiết tối nay bản công tử có hẹn, thứ cho không thể tiếp chuyện được."
Dứt lời, nàng lấy lấy tốc độ như sét đánh lao ra khỏi đám người.
Để không kinh động người khác, nàng không tiện lộ ra võ công, nhưng là các cô nương yếu đuối nhiệt tình không buông, như lang hổ vồ mồi quây nàng lại.
Mộc Thất vỗ tráng, cắn răng, từ trong lòng ngực móc ra hai tờ ngân phiếu, vò làm một nắm ném vào trong đám người, hô to: "Ai muốn ngân phiếu? Giành được thì là của mình ——!"
Mọi người ùa lên, Mộc Thất thừa dịp loạn lạc mà lên lầu, trên lầu chính là nhã gian giành cho khách quý, góc độ cực tốt, nhưng mắt nhìn xuống tình cảnh dưới lầu.
Chợt, bả vai Mộc Thất bị người phía sau vỗ vỗ, nàng cảnh giác xoay người, một quyền đánh về phía sau.
Người sau lưng xì khẽ một tiếng, nhẹ nhàng trốn khỏi công kích của nàng.
"Mộc huynh, đã lâu không gặp." Tô Vọng Ngôn cả người mặc một bộ trường bào màu xanh xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-y-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/3174885/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.