Từng tia nắng chiếu qua cửa sổ, chiếu sáng vào khuôn mặt yên tĩnh của Diệp Tử Ly.
Đôi mắt phượng nhỏ nhắm lại, đôi môi hơi mím, khuôn mặt suy tư lộ chút vẻ buồn rầu. Đôi lông mày hơi run, đôi mặt sâu thẳm như mặt hồ gợn sóng, khuôn mặt bình yên là lạnh nhạt. Nhìn Diệp Tử Ly lúc này không hề giống Diệp Tử Ly năng động kia.
Hít một hơi dài, rồi thở ra. Đôi mặt nhắm lại rồi mở ra, khuôn mặt liền biết đổi, lại trở thành tiểu cô nương năng động như trước.
Rời khỏi phòng, nàng hướng về viện của phu thê Diệp Khung Hải và Nhan Tiêu Yên.
------------------------------------------
“Khung Hải bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Nhan Tiêu Yên cầm thánh chỉ trên tay mà run run, giọng nói lo lắng nhìn Diệp Khung Hải.
“ Ly nhi bây giờ đã bị người hoàng tộc chú ý đến sớm vậy sao?”
Vỗ vai trấn an thê tử, Diệp Khung Hải thở dài:“ Với thân phận của Ly nhi thì từ nhỏ đã bị người hoàng tộc chú ý. Chúng ta muốn tránh thì khó, chỉ có thể phòng mà thôi”
“Bây giờ Hàn vương vừa trở về, mà mẫu phi đã mất của hắn là Hiền phi mà Hoàng thượng yêu sâu đậm, giờ hắn trở về rất được Hoàng thượng sủng ái, giờ Ly nhi lại bị Hoàng thượng ban hôn với hắn, vậy cuộc sống của Ly nhi sau này chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao?”
“Mẫu thân hay là hỏi chút ý kiến của Ly nhi nhi đi”
Diệp Lam Lăng nhìn mọi người lại tiệp tục nói:“ Ly nhi mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-vuong-phi-an-tai/1958796/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.