Editor: luyen tran
"Bát ca!"
Tiếng Sở Lạc Dĩnh hờn dỗi, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, nhưng vẫn bịt miệng Đoàn Cẩm Sơ không buông tay. Đoàn Cẩm Sơ khua tay rối rít cầu cứu Sở Vân Hách. Sở Vân Hách vội vàng đứng dậy sải bước phóng qua, mạnh mẽ gỡ tay Sở Lạc Dĩnh ra, kéo Đoàn Cẩm Sơ đến phía sau mình cứ như gà mẹ bảo vệ con, xụ mặt xuống trách mắng: "Đan Đan! Muội không được khi dễ Tiểu Sơ Tử!"
"Bát ca! Huynh. . . . huynh bây giờ thích thái giám, không thích hoàng muội rồi!" Sở Lạc Dĩnh thấy thế, lập tức tổn thương hô, hơi nước trong hốc mắt cũng nhanh chóng dâng lên, dậm chân một cái rồi chạy ra ngoài.
"Cửu công chúa!"
"Cửu công chúa!"
Đoàn Cẩm Sơ và Gia Cát Toàn Cơ cùng khẩn trương kêu lên một tiếng, Gia Cát Toàn Cơ chần chờ một cái mới định đuổi theo, Đoàn Cẩm Sơ đã chạy theo trước hắn một bước: "Cửu công chúa! Ngươi chờ ta một chút! Cửu công chúa!"
"Toàn Cơ!"
Sở Vân Hách khẽ quát một tiếng, Gia Cát Toàn Cơ quay đầu lại, nhìn Sở Vân Hách ánh mắt có nhiều bất mãn, lại không nói ra.
"Toàn bộ lui ra!"
"Dạ, Vương gia!"
Một đám nha hoàn gia nhân bị đuổi xuống, Sở Vân Hách ngồi trở lại trong ghế, nhìn chằm chằm Gia Cát Toàn Cơ hỏi thẳng: "Ngươi thích Đan Đan?"
"Ặc. . . . Không có đâu! Ta không có thích đâu! Ta chỉ là thấy nàng thật đáng yêu! Ta. . . .!" Gia Cát Toàn Cơ ngẩn người, bối rối chớp chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468402/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.