Editor: luyen tran
Xế chiều, khí trời có chút mát mẻ, gió nhè nhẹ thổi một góc cẩm bào bay lất phất, tay áo mở rộng cũng phất phơ theo. Trên mặt Sở Vân Hách vẫn không có nụ cười, không giận không mừng, bình thản như xưa, ánh mắt cũng chỉ nhìn nam nhân trước mặt, khách khí tiếp đón, cong nhẹ góc môi.
Sở Vân Ly gật đầu cười: "Bát đệ khách khí! Tối hôm qua Nhị ca có việc trì hoãn, hôm nay đột ngột tới đây, mong rằng Bát đệ không phiền mới phải."
"Nhị ca! mời vào!" Sở Vân Hách nghiêng người, đưa tay mời vào.
Sở Vân Ly hơi nhíu mày, đồng thời bước đi, bất động thanh sắc nhìn về phía sau một cái, lại tiếp tục tiến lên, bước qua bậc cửa thật cao.
Rảo bước theo sau, một chân vừa vượt qua bậc cửa, Sở Vân Hách đột nhiên chựng lại, chậm rãi quay đầu kín đáo nhìn theo ánh mắt Sở Vân Ly, tập trung vào bóng dáng nhỏ xinh đứng dưới bậc thang.
Tiểu Xuyên Tử kéo tay áo Đoàn Cẩm Sơ, đang nhỏ giọng khuyên nàng, nàng quay mặt đi không biết vừa trả lời câu gì, thần sắc xem ra cũng không tốt lắm.
Không ngờ gặp nàng như thế, Sở Vân Hách chợt thất thần giật mình ngẩn ngơ chốc lát, thấy Sở Vân Ly cũng chợt dừng bước, bình tâm lại, áp chế vẻ kích động vui mừng như điên, trên khuôn mặt tuấn mỹ vẫn lộ vẻ lạnh nhạt, bình tĩnh gọi: "Tiểu Xuyên Tử!"
"Dạ! Chủ tử!"
Tiểu Xuyên Tử nghe gọi, lập tức trả lời. Đoàn Cẩm Sơ chợt cứng người lại, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468330/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.