"Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi không có thể diện! Ta không cho ngươi xem, cũng không cho, không cho sờ soạng, không cho! Không cho......" Nghe vậy, cả người Đoàn Cẩm Sơ nóng lên, má lập tức ngượng ngùng đỏ ửng, tình thế cấp bách vừa cố mở bàn tay của hắn, vừa thẹn quá thành giận gầm nhẹ nói.
Sở Vân Hách cũng không để ý tới nàng, cách hai tầng áo vuốt ve, cứ có cảm giác bằng phẳng, mặc dù so với cơ ngực nam nhân bình thường đầy đặn hơn chút, nhưng lại không giống nữ nhân, nhíu mày, dời tay, nhìn Đoàn Cẩm Sơ khẩn trương, lòng còn chưa chết tâm, ngưng thần suy tư sơ qua, thình lình giật tung cổ áo nàng!
"A!" Đoàn Cẩm Sơ kêu lên một tiếng, muốn kéo lại cổ, đôi tay lại bị Sở Vân Hách chế trụ một bên, chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm tiên cảnh trên người nàng ánh mắt ngày càng nóng bỏng, dẫu môi, thở hổn hển hỏi nàng, "Làm sao ngươi không có hầu kết? Coi như là nam nhân bị biếm thành thái giám, cũng nên có hầu kết đấy!"
"Ta ta...... Ta sinh lý kỳ quái, mẹ ta sinh ra đã như vậy Bất Nam Bất Nữ rồi, ta làm sao biết hầu kết đi đâu?" Đoàn Cẩm Sơ câm lặng làm thinh cưỡng từ đoạt lý, ánh mắt tránh né, căn bản không dám nhìn Sở Vân Hách.
"Thế nào? Còn không thừa nhận?" Sở Vân Hách lạnh mắt, không nói lời gì tay lại dời đến hông Đoàn Cẩm Sơ, phẩy ngón tay, tháo bung đai lưng, mở tung lớp quần áo nàng ra một bên, lộ ra quần áo lót màu trắng bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468205/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.