Trong gian phòng trang nhã chữ Thiên, trên cửa sổ khắc hoa được mở một nửa, lụa mỏng màu xanh nhạt thêu hoa sen chập chờn theo gió, mùi hương hoa quế nhàn nhạt thấm lòng người, khung ảnh mang chút tình thơ ý họa.
Nhưng mà, trong một gian phòng lịch sự tao nhã như vậy, lại có bốn vị cực phẩm mỹ nam đang nâng cốc uống rượu trò chuyện, nhưng tự dưng lại cố tình đặt một cái bình phong lớn, mà trên bình phong gần như trong suốt lại cố tình thêu đôi chim uyên ương sát cánh, chàng chàng thiếp thiếp. . . . .
“Đều là nam nhân, mình có thể nói chuyện với ai đây?” Đoàn Cẩm Sơ dấu toàn bộ thân mình trong bình phong, chỉ để lộ ra nửa cái đầu nhìn cảnh trong phòng, nhịn không được nói thầm một câu sát phong cảnh, rồi sau đó, thấy trên bàn lớn bày đầy món ngon rượu thơm, bụng rất phối hợp mà phát ra thanh âm kháng nghị, “ ùng…ục…”
Tuy tiếng vang rất nhỏ nhưng cũng không thoát khỏi lỗ tai bốn người luyện võ, vì thế, bốn ánh mắt đồng loạt bắn tới, Đoàn Cẩm Sơ cả kinh, lập tức rụt đầu về, không dám lại liếc mắt rình coi nữa.
“Tiểu Sơ Tử, mau lại đây thỉnh an ba vị Vương gia!” Khóe môi Sở Vân Hách khẽ nhếch, thản nhiên nói.
. . . . . . Sau tấm bình phong, là một hồi im lặng.
“A? Tên thái giám này thực có can đảm a!” Sở Vân Tình ngẩn người, chợt khẽ cười nói.
“Ha ha, Bát đệ, xem ra bị ngươi phạt làm bưng bê hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468134/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.