Áo Đặc Mạn! Ngươi. . . . . ." Chưởng quỹ bị sợ hãi mà giật mình một cái, vừa định phát hỏa, nhưng ánh mắt liếc đến đại nhân vật đứng ở cửa ra vào, liền vội vàng đổi lại gương mặt cười mỉa, "Dạ dạ dạ, ta tính cho ngươi, ngươi chờ một chút."
Cầm bàn tính lên, sau khi chưởng quỹ gẩy lách ta lách tách một hồi, liền dè dặt nhét tiền công vào trong tay Đoạn Cẩm Sơ, "Áo Đặc Mạn, ngươi chỉ làm năm ngày, nên được ba mươi lăm văn tiền. Ta cho ngươi nhiều hơn năm văn, tổng cộng bốn mươi văn tiền. Ngươi đếm lại đi, ngoài ra, xiêm y của ngươi phải thay cho."
"Ít như vậy a? Bốn mươi văn mới đủ ăn tám bát mì Dương Xuân. . . . . " Đoạn Cẩm Sơ liền nhăn tít đôi mi thanh tú, vừa tính toán, vừa chăm chú đếm đếm chỗ tiền đồng trong tay, "Một đồng, hai đồng, ba đồng . . ."
"Tiểu Sơ Tử!" Sở Vân Hách đột nhiên mở miệng, nhìn nàng mà nhẹ nhàng nói: "Đừng đếm nữa, ngươi cần bạc làm cái gì? Cần bao nhiêu, Bổn vương cho ngươi."
Đoạn Cẩm Sơ liếc nhìn hắn một cái, tiếp tục đếm chỗ tiền đồng. Cho đến khi đếm xong, lại từ trên quầy cầm một tờ giấy dầu gói kỹ rồi đút vào trong lòng, sau đó cất bước lại đây mà nói: "Ta mới không cần bạc của ngươi, ta có tay có chân, chính mình sẽ tự kiếm!"
Nghe vậy, Sở Vân Hách kinh ngạc nhướng mày, một đôi mắt sâu lắng nhìn thẳng chăm chú vào Đoạn Cẩm Sơ, giống như muốn xem thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468131/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.