Một nam tử mặc y phục màu trắng, dáng người cao lớn xinh đẹp, tương phản với sắc vàng của ánh nắng buổi chiều, tự nhiên đến không nói thành lời, xinh đẹp giống như được đúc từ một khối ngọc không tỳ vết mà thành. Cho dù hắn chỉ đứng lẳng lặng ở đó cũng là xuất sắc hiếm thấy, một mình hắn quá mức hấp dẫn. tạo cho người ta một loại cảm giác cao quý, rực rỡ, giống như thiên nhân.
Ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, tuấn mỹ như đao khắc, mày kiếm anh tuấn nhíu lại, môi dày vừa phải, màu hơn nhợt nhạt, đôi mắt lạnh như băng, mơ hồ lộ ra mấy phần khí phách chỉ vương giả mới có!
Toàn bộ trong tửu lâu bao gồm cả trên lầu hai, không biết từ lúc nào đã lộ ra từng cái đầu, người người im lặng trầm ngâm, tuy bị khí thế của bạch y nam tử dọa cho sợ hãi, toàn lưng toát ra mồ hôi lạnh, nhưng vẫn tò mò mở to hai mắt!
Đoàn Cẩm Sơ giống như bị sét đánh, toàn thân cứng ngắt không biết làm sao, trong khoảnh khắc đó ở trong lòng không hiểu sao lại nảy lên một cỗ vui sướng, ngơ ngắc ngắm nhìn hắn, lúc bất giác, ở trong mắt cũng hiện lên tia mê luyến. . . . . .
Bốn mắt nhìn nhau, lãnh ý trong mắt Sở Vân Hách dần dần mất đi, hóa thành lạnh nhạt không gợn sóng nhìn nàng, cách hai trượng, môi mỏng khẽ mở, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Lại đây!”
Nghe vậy, vô số ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Đoàn Cẩm Sơ, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468124/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.