” Sắc mặt ngươi sao thế, muốn hù dọa ai sao? ”
Diễm Tiên đưa Diệp Thanh Y chung trà, Diệp Thanh Y sắc mặt âm lãnh uống một ngụm. Diễm Tiên ở trên lưng y vuốt ve, giúp y bóp vai:” Làm sao vậy, có chuyện phiền não sao?”
Y lúc trước một tay đề bạt hoàng hậu, cho dù xét diện mạo hay địa vị nàng cũng không bằng hai vị quý phi. Nhưng y vẫn muốn lập nàng làm hậu vì nghĩ nàng có thể thay y lo chuyện hậu cung an ổn. Nhưng hiện tại nàng lại gây chuyện với Diễm Tiên.
Nàng cho rằng Diễm Tiên là tiểu nhân gây họa, thà rằng tuyển mấy nam nhân xinh đẹp vào cung cũng không nguyện ý để Diễm Tiên ở trong cung. Tâm ý này của nàng bất quá lại trở nên cố chấp
” Không có gì, bệnh ngươi đã tốt hơn chưa?”
” Đã tốt nhiều rồi ”
” Tốt là được rồi ”
Diệp Thanh Y mới nói hai câu, sắc mặt lại trở nên băng lãnh. Diễm Tiên đứng phía sau y, bảo kiếm trong tay nhẹ nhàng trượt ra khỏi tay áo không mang theo tiếng động. Hắn bắt lấy chuôi kiếm, bên ngoài đột nhiều truyền đến tiếng hô to:” Thích khách, có thích khách “. Diệp Thanh Y không hề hay biết phất tay áo đứng lên, Diễm Tiên lập tức đem bảo kiếm giấu lại trong tay áo, hai người nhanh chóng ra khỏi phòng.
Nói thì chậm, hành động lại nhanh. Vừa bước ra khỏi cửa, ngân quang của đao kiếm không ngừng hướng tới cái cổ trắng nõn của Diễm Tiên. Diệp Thanh Y kinh hãi nắm lấy cổ áo hắn kéo đi, kiếm nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-tai-tinh/1311287/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.