Vân Chân kiếm pháp của Thu Thủy đã thông thạo. Với kỹ năng hiện tại của hắn, giữa những đồng bối nhất định là số một, chỉ là ngại công lực có hơi nông cạn.
Thế nhưng chỉ mới tu luyện võ công của Vân Chân Phái, lại khổ luyện như thế cũng khó có thể có được đột phá lớn hơn nữa. Điều này nhất định không thể khiến cho hắn thỏa mãn, hắn muốn trở nên mạnh hơn nữa! Chí ít cũng là muốn được xứng đôi với Ngọc Lân!
Ngọc Lân... Một lúc nửa khắc không có y, ngực có điểm trống rỗng.
Hắn biết như vậy là không được. Lúc trước suy nghĩ của hắn, tạp niệm quá nhiều, rất khó để nâng cao công lực lên. Nhưng hoài niệm kiểu như thủy triều hất vào đến mặt, hắn không cách nào khắc chế được.
Mà sở dĩ hắn có thể duy trì liên tục luyện công, duy trì liên tục tiến bộ, chẳng qua chỉ là dựa vào lòng tin kiên định của bản thân ______ Ý niệm trong đầu vô luận thế nào cũng muốn trở nên càng mạnh mẽ hơn!
※※※z※※y※※b※※g※※※
Đêm lạnh như nước, hắn trằn trọc, tâm tư như ngựa cưỡi chạy qua.
Ngọc Lân, ta rất thích ngươi...Ngươi có thể vì ta là một tiểu quỷ hay không, bởi vì công lực ta nông cạn mà ghét bỏ ta?
Nhớ đến tên của y, nụ cười xinh đẹp khiến cho người khác động lòng kia tập tức ánh vào trong đầu.
Thân người thon dài mạnh mẽ, trong nước cư nhiên di chuyển, hắc bào với mái tóc dài trong nước phiêu đãng, như âm hồn của một con giao long hắc sắc, nổi bật không vật nào bằng...
Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-than/202476/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.