Con thú nghe lệnh Thời Thiên Triệt mà lao đến chỗ Bồng Linh Thánh Điểu.
“Bồng Linh!”
Vô Ưu hét lên.
Bồng Linh Thánh Điểu tạo ra một đoàn hoả diễm lớn đánh về phía con thú, là một thánh thú nên nó đồng thời sử dụng được tất cả thuộc tính cảu đất trời.
“Chủ nhân không cần lo lắng cho ta, con ma thú này ta đấu được.”
Vô Ưu gật đầu, nàng tin Bồng Linh Thánh Điểu.
“Vô Ưu, đến bây giờ ngươi còn kiêu ngạo mà đeo màn che mặt sao? Ta không thích đến khi ngươi chết ta mới thấy mặt đâu. Chi bằng… tháo màn che mặt ra đi.”
Hắn cầm kiếm lao tới, nàng lập tức tiếp chiêu, tiếng ma sát sắc bén vang lên liên hồi. Chỉ tiếc bây giờ thực lực của nàng không đủ cường đại, không lâu sau mạn che mặt của nàng đã bị cắt đứt, kèm theo một vết máu dài trên gương mặt xinh đẹp của nàng.
“Ồ, ta không nghĩ ngươi cũng rất được.”
Thời Thiên Triệt nhếch mép.
“Nếu không ta sẽ không ra tay tàn nhẫn như thế với gương mặt xinh đẹp này đâu.”
Vô Ưu lau vết máu trên mặt, nhưng vết thương không mỏng, máu tiếp tục chảy ra.
Nàng không phải là người quá coi trọng ngoại hình, nhưng nàng không chấp nhận được mình bị tên ma tộc này huỷ dung!
“Thời Thiên Triệt! Đồ chết tiệt nhà ngươi!”
“Mĩ nhân mồm mép không nên ác độc.”
Hắn cười lớn.
“Khốn nạn! Ta phải giết ngươi!”
Đôi mắt Vô Ưu trở nên hung ác, nàng chĩa kiếm lao vào phía hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921539/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.