Nhắc đến Dạ Kình, Vô Ưu liền phấn khởi chạy đi tìm, trên đường đi gặp yêu thú nào nàng liền thẳng tay giết luôn yêu thú đó.
Nhờ có sự hiểu biết sâu rộng của Bồng Linh Thánh Điểu, Vô Ưu tìm được vô vàn linh dược quý hiếm dù nàng không phải luyện dược sư và kiến thức về thảo dược vẫn còn nhiều hạn chế.
Chuyến này trở về nàng quyết phải học luyện dược.
Rất nhanh một ngày đã trôi qua, Vô Ưu đã gặp kha khá thí sinh tham gia nhưng không có Dạ Kình.
Nàng phong bế hết linh lực, tạm thời cắt liên lạc với Bồng Linh Thánh Điểu để hành tẩu một mình.
Quả nhiên, khắp nơi đều là ánh sáng xanh nhạt bay lơ lửng, trên bầu trời, trong bụi cây, trong các ngọn cây rậm rạp…
Theo cái nhìn của người ở đây thì nó chính là yêu thú Chu Hoạn. Còn theo cái nhìn hiện đại của nàng thì nó không khác gì ma chơi cả.
Hành tẩu vào ban đêm ở nơi này chính là tự tìm đường chết nên sau khi đi thêm một lúc nữa Vô Ưu quyết định nghỉ ngơi ở trên một cành cây lớn rậm rạp.
Lấy ra lương khô đã chuẩn bị sẵn trong nạp giới, nàng vừa ăn vừa nghĩ đến Dạ Kình với muôn vàn câu hỏi. Không biết bây giờ hắn đang làm gì, có bị thương hay không, có gặp phải yêu thú cường đại hay không… Ngay lúc này nàng mới chợt phát hiện ra bản thân nàng trở nên suy nghĩ nhiều như này từ khi nào chứ?
Phải chăng đây là do thứ gọi là “tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921524/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.