Khi mọi người rời đi, Phượng Cửu đứng lên nhìn hai con thú và nói: "Ta đến xem thương thế của các vị đạo sư một chút, các ngươi trông coi phủ đừng có chạy lung ."
Khi đang nói chuyện, nàng lấy ra ba món đan dược ném cho hai con thú mỗi con một viên, viên còn lại ném cho tiểu Hắc đang ngồi bên cạnh động phủ.
"Chủ nhân, vết thương của ngươi còn chưa được giải trừ, ngươi muốn đi đâu? Không dưỡng thương cho tốt mà lại đi rồi sao?" Lão Bạch nuốt đan dược vào và nhìn nàng hỏi.
"Các vị đạo sư vì cứu ta, cùng với vị Nguyên Anh đều bị thương, không xuống giường được là một chuyện, nay ta đã tốt lên ta có thể không đi thăm một chút sao?
Nàng cầm Thất Thải Lưu Ly Vũ ném ra và nhẹ nhàng ngồi lên rời đi, nàng không đi đến học viện, mà là đi đến ngọn núi chính nơi của viện trưởng và viện phó trước.
Khoác trên mình bộ áo xanh, ngồi trên Thất Thải Lưu Ly Vũ, hai chân rũ tự nhiên trong không trung, nhẹ nhàng đi về hướng viện chủ. Trong học viện, đám học sinh chợt thấy thân ảnh đang lướt trên bầu trời, ánh mắt phức tạp và nghi hoặc trong bụng.
Tìm kiếm ngày trước, chứng kiến sự việc kia, tại viện học sinh tạo thành tin tức không thu nhỏ, dù sao chúng không được tận mắt nhìn thấy toàn bộ học viện dốc hết sức chiến đấu, tập hợp các đạo sư Kim Đan trở lên đi tìm một học sinh tên.
Bởi vì nghi hoặc, bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/2171540/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.