Cứ như vậy, vốn chỉ là hành trình một người giờ biến thành hai người.
Phượng Cửu mang theo hắn ngồi Phi Vũ đi về phía vùng rừng lịch luyện, trên đường đi nói cho hắn những chuyện liên quan đến Lão Bạch.
Sau một ngày, sáng sớm, hai người đã tới kết giới bên ngoài vùng rừng rậm, nhìn vùng rừng rậm này, nàng lại nhớ chuyện chạy trốn tới nơi đây lúc trước.
Từ Diêm điện trốn tới, không biết đi được bao lâu, bay qua nhiều ngọn núi mới vào đến nơi này, nghĩ đến sau đó để tên đại thúc kia đuổi kịp, nàng liền không khỏi lắc đầu.
Tất cả đều là duyên.
Chỉ cần có duyên, bất kể tránh như thế nào, trốn như thế nào, vẫn sẽ gặp được, vẫn sẽ đụng phải, vẫn sẽ tiến tới với nhau.
"Phượng Cửu, nơi này có kết giới a, chúng ta không vào được. Không thì chúng ta nên đi nơi khác a, nhìn nơi này khiến cho người ta sợ hãi."
Bách Hiểu nhìn trên tấm bia đá khắc: "Lịch luyện trọng địa, kết giới thủ hộ, cùng hung ác đồ, hung thú trải rộng."
Nhìn thấy những chữ kia, hắn có chút muốn bỏ cuộc giữa đường, chỗ nguy hiểm như vậy, tiến vào không ra được thì làm sao bây giờ?
"Chúng ta tới vì tình hình bên trong, với lại, nơi này không phải muốn vào là vào, muốn ra là ra."
Nàng cười cười, giương lên hai cái bạch ngọc bài trong tay: "Bên trong ngoại trừ có thú dữ ngoài ra còn có ba đại tông môn cùng nơi học viện Tinh Vân bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/2171509/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.