"Viện trưởng, ta không có đoạt đan dược của hắn, ta chỉ là muốn cầm về nghiên cứu một chút." Hắn đen trầm mặt, bị viện trưởng quát trước mặt nhiều người như vậy, thể diện có chút không nhịn được.
"Cái gì nghiên cứu một chút, kia là đan dược của Phượng Cửu, nàng cho phép chưa? Nàng không có cho phép mà tự cầm coi là đoạt. Hoàng Đan tông, đừng quên ngươi là tông sư, tông sư thì nên có bộ dạng tông sư." Viện trưởng trầm giọng quát, sắc mặt cũng rất là khó coi, không nghĩ tới đây sẽ thấy chuyện làm hắn xấu hổ như thế.
Không đi đến đây hắn cũng không biết ở dưới tay của hắn lại có chuyện như vậy xảy ra, hôm nay người này như thật chỉ là một học sinh bình thường, đoán chừng đan dược này cầm cũng liền cầm, ai dám mở miệng đắc tội một Đan Tông
"Không cần, Hoàng Đan tông đã nghĩ lấy về nghiên cứu như vậy, vậy liền cầm đi đi... có điều" Ánh mắt nàng khẽ nhúc nhích, trong nháy mắt xuất thủ điểm trúng huyệt đạo của hắn, lấy ra viên đan dược trong tay hắn, cười híp mắt: "So với lấy về nghiên cứu, ta cảm thấy ngươi ăn nó sẽ rõ ràng dược tính viên đan dược này hơn."
Vừa dứt tiếng, ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không cho người ta, liền đem viên đan dược kia nhét vào trong miệng của hắn.
Mọi người chung quanh một mặt ngạc nhiên, nhìn thấy Hoàng Đan tông trừng tròng mắt nuốt viên đan dược kia xuống, cũng nhìn Phượng Cửu phủi tay giải khai huyệt đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/2171438/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.