Nghe vậy, hai người không động thủ nữa.
Viện trưởng và phó viện nhìn nhau, nhẹ bước đi vào bên trong, Mạch Trần ở phía sau cũng theo vào, Quan Tập Lẫm, Nhiếp Đằng và Diệp Tinh theo sau cùng.
Mấy người đứng vây xung quanh giường, Phượng Cửu ở trên giường đã ngủ say, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng khí tức không hề có dấu hiệu hỗn loạn, điều này cũng khiến cho bọn họ yên lòng.
Thấy nàng không có nguy hiểm gì đến tính mạng, bọn họ mới cùng nhau đi ra ngoài.
“Không có việc gì là tốt rồi, chuyện ở đây giao cho các ngươi, ta đi xem đám đạo sư bị thương một chút.” Viện trưởng nói xong, cất bước ra ngoài.
Nhiếp Đằng ngoái đầu nhìn lại một cái rồi mới bước đi.
Quan Tập Lẫm thì không đi, hắn ở lại: “Ta chờ tiểu Cửu tỉnh, ta sẽ mang nàng trở về viện.”
Phó viện nhìn mấy người xung quanh, ho nhẹ một tiếng: “Ta đi dặn nhà bếp một chút, lát nữa Phượng Cửu tỉnh sẽ mang cháo thuốc tới, vết thương sẽ khôi phục nhanh hơn.”
Nói xong, phó viện lập tức rời đi.
Trong viện chỉ còn lại Quan Tập Lẫm, Diệp Tinh và Mạch Trần, ba người không hề nói gì với nhau, bầu không khí có chút quỷ dị.
Một lúc lâu sau, Diệp Tinh nhìn về phía Quan Tập Lẫm: “Trên người ngươi có vết thương, ta giúp ngươi băng bó.”
“Không sao, chỉ là trầy da mà thôi.”
Quan Tập Lẫm liếc mấy vết thương trên tay mình, hắn cảm thấy chỉ là mấy vết thương nhỏ, không đáng ngại, còn về phần nội thương thì trên đường trở về hắn đã ăn đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255854/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.