Chương trước
Chương sau
Mạch Trần một thân áo trắng lúc này lách mình lên trước, hai tay nhanh chóng ngưng tụ khí lực, ngăn trở sát khí cường đại đang đánh tới.
Tuy hắn đã ra tay nhưng cũng khó có thể chống đỡ được một kích của hai cường giả Nguyên Anh đỉnh phong liên thủ.
Khi chưởng của hai bên va chạm vào nhau giữa không trung, âm thanh sắc bén chói tai phát ra, uy áp của ba cường giả cùng lúc bạo phát, hai bên đều bị đánh lui lại mấy mét. 
Hai bên đồng thời lui lại, máu tươi cũng chảy ra từ khóe miệng bọn họ, đám người Quan Tập Lẫm lập tức bay ra ngoài, kết giới cuối cùng do Phượng Cửu bố trí cũng vì vậy mà bị phá vỡ.
“Rầm!”
Mạch Trần ngoái lại nhìn, chỉ thấy Phượng Cửu đang xếp bằng, mái tóc đen nhánh buông xõa, dung nhan ngày xưa tuấn mỹ vô song hiện giờ lại có thêm chút yêu mị, toàn thân mặc hồng y cũng có chút quyến rũ của nữ nhân khiến cho Mạch Trần không rời mắt được. 
Một lúc lâu sau, ánh mắt Mạch Trần mới nhìn sang chỗ kết giới bị phá vỡ, lấy Phượng Cửu làm trung tâm, xung quanh lập tức có uy áp cường đại tản ra.
Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn hai tên Nguyên Anh đỉnh phong sắc mặt trắng bệch, sau đó đưa tay quệt lên khóe miệng, lau đi máu tươi.
Nhìn vết máu đỏ tươi trong lòng bàn tay, ánh mắt hắn hơi trầm xuống, cả người tản ra sát khí kinh người, hắn lập tức vận hết sức lực, phóng tới trước mặt hai tên tu sĩ Nguyên Anh. 
Chỉ thấy thân ảnh màu trắng khẽ lóe lên, trong nháy mắt bóp cổ hai người bọn họ, bọn họ không kịp phản ứng đã bị bẻ gãy cổ.
Động tác kia vô cùng tùy ý, trông như không tốn chút sức nào khiến cả đám người phía sau há hốc mồm kinh ngạc.
Hai tên tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong đến lúc chết vẫn mang theo vẻ mặt ngạc nhiên khiếp sợ, đúng lúc này, có hai thân ảnh nhỏ bé từ trong người bọn họ muốn chạy trốn, chỉ có điều chưa bay nổi một mét đã bị Mạch Trần bóp chết. 
Nhìn thấy một màn này, không chỉ viện trưởng và phó viện mà ngay cả bốn trưởng lão Nguyên Anh của học viện cũng kinh ngạc nhìn hắn.
Một người như trích tiên, lễ độ nhã nhặn là thế mà lúc giết người lại khủng bố như vậy, khiến cho người ta run sợ.
Tuy sớm biết thực lực của Mạch Trần bất phàm nhưng khi thấy hắn không tốn chút sức nào đã bóp chết hai cường giả Nguyên Anh đỉnh phong thì bọn họ cũng cảm thấy khiếp sợ, chẳng lẽ tu vi của hắn không phải là Nguyên Anh kỳ? Thực lực của hắn chẳng lẽ ở trên cả Nguyên Anh? 
Nghĩ đến đây, mọi người đều cảm thấy run rẩy, khi Mạch Trần quay lại, trừ viện trưởng và viện phó thì mọi người đều không kìm được lùi về sau một bước.
“Rầm rầm!”
Đạo thiên lôi thứ ba đánh xuống, phá tan bầu không khí quỷ dị lúc này. Tầm mắt mọi người cũng từ người Mạch Trần chuyển sang người Phượng Cửu. 
Khi thấy đạo thiên lôi thứ ba đánh xuống, khí tức linh lực xung quanh đều chui vào người Phượng Cửu, phẩm giai của Phượng Cửu cũng từng bước tăng lên, nhìn thấy tốc độ này, mọi người lại lần nữa há hốc mồm kinh ngạc.
Cấp một, cấp ba, tận đến lúc tiến vào Trúc Cơ kỳ vẫn chưa dừng lại…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.