“Giết!”
‘Giết!”
Lệnh viện trưởng vừa dứt, tiếng hét của mọi người vang lên, liên tiếp hét lên hai tiếng giết, ẩn chứa sát ý đùng đùng của mọi người, cho dù là các đạo sư, tất cả tu sĩ có tu vi khác nhau và tu sĩ cấp võ thánh, đều không ai lùi bước, không một ai sợ hãi, mà xông lên, bao vây công đánh hai tên Nguyên Anh cường giả còn lại.
Một người sức yếu, nhiều người sức lớn, tất cả mọi người hợp lực, làm sao lại không thể giết chết hai tên đó chứ?
Sát khí trào dâng, sát ý nồng nặc phát ra từ trên cơ thể của mọi người hình thành một luồng sát khí trực tiếp phi thẳng dến hai tên Nguyên Anh, cho dù thực lực của mọi người không bằng hai người đó, nhưng có bốn vị Nguyên Anh trưởng lão ở phía trước, và dưới sự lãnh đạo của viện trưởng và phó viện trưởng, từng người khí thế cuồn cuộn, hung mãnh như hổ.
“Tiểu Cửu!”
Quan Tập Lẫm chạy tới, đỡ nàng một thân thương tích lên, nhìn thấy toàn thân nàng là máu tươi, trong lòng lo lắng: “Ta cầm máu cho muội trước.”
“Phượng Cửu, ngươi sao rồi? Vẫn ổn chứ?” Tiêu Diệc Hàn cũng hỏi, lần này thấy hắn, ba chữ Phượng Tiểu đệ khó mà thốt ra thành lời.
Ai dám gọi một thiếu niên có thể độc chiến với Nguyên Anh cường giả là tiểu đệ chứ? Lúc trước hắn không biết thực lực của người đó thâm hậu ra sau, bây giờ biết rồi, nào dám gọi một người có thực lực mạnh hơn hắn, còn khủng khiếp hơn hắn là tiểu đệ chứ?
“Thuốc.”
Giữa lúc Quan Tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255846/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.