Máu tươi trong chớp mắt từ yết hầu phun ra, hai mắt của tên tu sĩ Kim Đan kia trợn trừng, chân tay giãy giụa, toàn thân cứng đờ, đầu vẹo về một bên rồi trút hơi thở cuối cùng.
Một tên tu sĩ Kim Đan cứ yên lặng như vậy mà bị nàng cứa một nhát trên cổ đến một chút tiếng động cũng không phát ra ngoài.
Nàng nhanh chóng tháo chiếc nhẫn trên trong không gian tay hắn ra, tay khẽ động rồi rắc lên bộ thi thể kia một chút thuốc bột, nhân lúc mùi máu tươi vẫn chưa bị gió thổi đi xa liền nhanh chóng rời đi, sau đó lại ẩn nấp trong rừng rậm.
Một tên tu sĩ Kim Đan khác ở trong khu vực tìm kiếm không lâu sau cũng thuận theo mùi máu mà chạy đến, hắn ngồi xuống kiểm tra cái chết của người bạn mình, chỉ thấy trên người chỉ có một vết thương chí mạng ở cổ, chiếc nhẫn không gian trên tay cũng bị lấy mất.
Một lúc sau, tu sĩ Nguyên Anh cũng tìm đến hướng này, nhìn người bị chết nằm dưới đất, ánh mắt hơi híp lại rồi trầm giọng hỏi: “Sao lại chết?”
“Một đao chí mạng mà chết, vết đao hướng lên, chắc là do Phượng Cửu kia từ trên cây nhảy xuống, nhân lúc người của chúng ta chưa kịp chuẩn bị mà dùng một đao...”
Tên tu sĩ Kim Đan kia còn chưa nói hết câu thì sắc mặt đã thay đổi, khóe miệng tràn ra vết máu, dường như còn không có thời gian phản ứng lại thì đã ngã khuỵu xuống đất.
Thấy vậy, ánh mắt tên tu sĩ Nguyên Anh kia cũng bắt đầu cảnh giác rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255835/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.