“Không phải lại đi tìm Phượng Cửu gây phiền toái chứ?”
“Nực cười! Tiểu tử kia trốn ở trong viện, Âu Dương học trưởng tới đó cũng vô dụng, bên ngoài chỗ ở của hắn có kết giới, nghe nói tiểu tử kia rất ham ngủ nên đã bày vài cái kết giới cách âm, cho dù bên ngoài ồn ào đến mấy thì bên trong cũng không hay biết gì.”
“Đi thôi, đi xem một chút.”
Đám học sinh nói, sau đó bám theo đi về phía viện của Phượng Cửu.
Quan Tập Lẫm nghe được tin tức cũng không quan tâm lắm. Cái tên Âu Dương Tu kia có muốn đi cũng vô dụng, tiểu Cửu lười đọ sức cùng hắn, huống chi tu vi Trúc Cơ trung kỳ cũng không phải đối thủ của tiểu Cửu.”
Đúng như mọi người dự đoán, Âu Dương Tu tới viện của Phượng Cửu nhưng ngay cả người cũng không gặp được, ba con thú nhìn thấy hắn cũng chỉ liếc một cái sau đó làm ngơ, không để ý đến.
Không gặp được Phượng Cửu, Âu Dương Tu cũng không rời đi, hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, định ngồi lì ở đó tới khi Phượng Cửu ra thì thôi.
Nghe được tin tức, Diệp Tinh đi tới, thấy Âu Dương Tu ngồi khoanh chân bên ngoài liền tiếng lên gọi một tiếng: “Âu Dương học trưởng.”
Toàn bộ học viện đều biết hắn thích nàng, chỉ là nàng không có cảm giác gì với hắn, nàng cũng không cho là hắn khiêu chiến với Phượng Cửu vì nàng.
Rõ ràng, nàng đã sớm nói với hắn, nàng không có tình cảm với hắn, hắn cũng nói hắn biết rồi, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255826/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.