“Cái này...” Nàng có chút ngượng ngùng nhìn hắn: “Hay là sau này ta đền cho ngươi một cái!”
“Ngươi không đền nổi, đây là sợi tơ tằm của loại tằm ba năm chỉ nhả một lần dệt thành.”
Nghe vậy Phượng Cửu nhúc nhích miệng, nhìn thần sắc bình tĩnh của nam tử kia nàng ngượng ngùng hỏi: “Vậy, vậy làm thế nào? Không hỏng cũng hỏng rồi.”
“Ngươi nói ngươi ở đan viện?” Hắn nhìn vào mắt thiếu niên giọng nói bình tĩnh.
“Ừm...Đúng, ta mới tới vẫn chưa biết luyện đan.” Nàng vội nói, nàng là sợ đối phương nghĩ nàng ở đan viện nên muốn nàng giúp luyện đan.
Mạch Trần liếc nhìn Phượng Cửu, tay đung đưa mở ra một tờ giấy trong tay: “Năm loại linh dược trên đó, giúp ta tìm chúng.”
Phượng Cửu không nhận lấy mà nhíu mày, nói: “Ngươi muốn linh dược không phải là để đi đổi đấy chứ? Nơi rừng sâu núi thẳm này, bảo ta đi đâu tìm linh dược cho ngươi đây! Càng huống hồ ta còn có việc phải làm! Y phục kia của ngươi có đáng giá cũng là y phục cùng lắm thì sau này ta đền cho ngươi mười cái là được chứ gì? Lụa tơ tằm có quý giá đến đâu cũng không quý giá bằng băng tơ tằm, đợi lúc ta rời học viện tự có cách đem đến cho ngươi.”
“Mấy vị này ta cần tươi không phải để đổi điểm.”
Nghe vậy nàng nhìn hắn, nghi hoặc trong lòng, tươi mới?
Tiếp nhận rồi liếc mắt qua linh dược, lúc nhìn thấy năm loại linh dược lập tức trợn mắt lên tức giận nói: “Đây đều là linh dược cấp ba trở lên, ở đây có linh dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255751/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.