“Đạo sư, xin bớt tức giận, đừng chấp nhặt với hắn.”
“Đúng vậy đạo sư, ngài đại nhân đừng tính toán với kẻ tiểu nhân, đừng so đo với hắn.”
“Đạo sư, nói thế nào thì cũng không nên động thủ, xin nhanh dừng tay ạ!”
“Đừng đánh nữa, còn đánh nữa sẽ làm lớn chuyện.”
“Câm miệng!”
Đạo sư kia nghe mấy người kia can ngăn, nghiêm mặt nhìn qua, trầm giọng quát, âm thanh như sấm rền mang theo sự uy áp, khiến mấy người kia sắc mặt trắng nhợt không dám mở miệng nữa.
“Tên này không xem ai ra gì, hôm nay nếu ta không dạy dỗ hắn, uổng công làm thầy!”
Hắn tức giận quát nói đạo lý nhưng lại không biết những lời này với những người bên cạnh thật sự nực cười, chính là lúc hắn lại định động thủ thì nghe thấy một giọng nói truyền đến.
“Nhanh lên nhanh lên bọn họ đánh nhau rồi, thanh niên kia sẽ bị đánh chết mất!”
Mọi người đến xem, thì ra nam tử bỏ chạy trước đi tìm một vị đạo sư đến cứu giúp.
Vị đạo sư kia nhìn thấy cảnh này từ xa trong lòng kinh ngạc vội vã đổi thành kéo nam tử kia đến ngay trước mặt mọi người, hắn nhìn tên kia đang tức giận một tay đang giữ lên sườn hơi ngạc nhiên hỏi: “Chuyện này là sao? Ta nghe nói ngươi và học sinh báo danh khảo hạch đánh nhau?”
Lúc nghe thấy chuyện này hắn còn tưởng nam thanh niên kia trêu chọc hắn lại không nghĩ nhiều theo tới đây xem một chút, hai người này đúng là giương cung bạt kiếm, đạo sư động thủ với học sinh? Chuyện này thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255740/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.