Phượng Cửu rời đi vốn định đi gặp cha nàng, nhưng nghe Phượng Vệ nói cha nàng đang tán gẫu cùng các quốc chủ ở nước khác, vì thế nàng đi tìm gia gia náng trước.
Nhưng nàng lại không tìm thấy người của ông ở tring cung điện, hỏi một vòng mới biết trong cung có một nơi trong rừng trúc.
“Ngươi dẫn tiểu hỏa đi tìm Lãnh Hoa, sau đó tùy ý đi dạo đi!” Nàng căn dặn, ý bảo Lãnh Sương mang tiểu hỏa đến chỗ Lãnh Hoa.
“Vâng.” Lãnh Sương đáp, nhìn tiểu hỏa phượng.
Tiểu tử kia liếc nhìn Phượng Cửu, không nói gì rời đi cùng Lãnh Sương.
Phượng Cửu lần đầu tiên đến rừng trúc trong cung, bởi vì nàng không thường xuyên ở trong cung, nơi này chỉ nghe nói qua, hôm nay vẫn là lần đầu đến đây.
Đi vào một đoạn đường bên trong, nhìn cây trúc xanh biếc đập vào trong mắt, mùi hương trúc nhàn nhạt theo cơn gió nhẹ trong không khí, tâm tình cũng yên tĩnh theo.
Nàng chậm rãi đi tới, có lẽ là vì tâm tĩnh tĩnh mịch, lúc này lại nghĩ đã rời xa Hiên Viên Mặc Trạch được hai tháng rồi, lâu như vậy, chắc hẳn hắn đã quay về đế quốc rồi?
Hàn độc nghìn năm trên người hắn vẫn chưa giải được, chỉ sợ những dược liệu áp chế cũng không chống đỡ được bao lâu, sau khi trở về, bên đó thật sự có luyện đan sư có thể luyện chế ra thuốc giải sao?
Nghĩ đến trong không gian còn có một bình màu của hắn, đợi đại hôn của gia gia nàng kết thúc, nàng cũng giành thời gian đi nghiên cứu một chút, nàng không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255706/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.