Phượng Cửu nhìn theo phía giọng nói hắn, hắn nhìn nàng thật sâu rồi dứt khoát phất ống tay áo tung lên quay người bước đi. Nàng nhìn theo chiếc áo choàng đen bay phất phơ trong gió, nhìn theo bóng dáng hắn xa dần, nhìn hắn không quay đầu lại cứ thế mà bước đi...
“Mười năm, mười năm sau nếu chàng vẫn một lòng kiên định với ta, ta sẽ gả cho chàng.” Nàng nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn cứ nhìn theo, mãi khi bóng dáng hắn hoàn toàn biến mất nàng mới thôi nhìn, cố nén nỗi lòng không nỡ, lấy lại tinh thần.
“Thời gian mười năm đủ để ta trưởng thành, mười năm sau ta tuyệt đối sẽ có tư cách đứng bên cạnh chàng!” Trong mắt nàng tóe lên ánh sáng tràn đầy tự tin. Nhìn theo hướng hắn rời đi rồi mới quay người bước đi.
Trong những ngày tiếp theo nàng không hề tu luyện mà đang chế thuốc, từng lọ thuốc do nàng tự tay bào chế. Ngoại trừ lọ thuốc cao dược dành cho gia gia, nàng còn phải chuẩn bị sính lễ đưa đến Lâm gia.
Lâm gia là một gia tộc lớn, vốn không thiếu vàng bạc châu báu gì, nhưng những nơi như vậy lại cực kì hiếm dược phẩm cao cấp. Tuy là họ không hề để ý đến việc gia gia sẽ mang đến sính lễ như thế nào, nhưng nàng nghĩ rằng đây là thể diện của Phượng gia nàng cũng là sự xem trọng đối với Tích Tố cô cô, tự nhiên không thể nào tùy ý quá mức được.
Tin rằng những thế gia như Lâm gia cũng có nhu cầu cao đối với loại thuốc này, nàng khẳng định rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255679/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.