Hai cha con họ vừa đi vừa nói chuyện, nói chuyện cho tới khi vào tận trong cung. Còn Phượng Cửu bị đám người La Vũ vây quanh, nhất là là La Vũ, hắn thỉnh thoảng lại hỏi lần này bọn họ ra ngoài có gặp được chuyện gì thú vị không?
Bởi vì Phượng Cửu không nói gì, Lãnh Sương cũng không thích nói chuyện nên cuối cũng hắn đành quấn lấy Lãnh Hoa, bảo Lãnh Hoa kể cho bọn hắn nghe những chuyện đã gặp phải ở bên ngoài trong thời gian này.
Phượng Cửu cũng không về cung điện nghỉ ngơi mà đi thẳng đến chỗ của cha và gia gia nàng, định bàn bạc với họ một chút về chuyện thành thân của gia gia và Tố Tích cô cô.
Trong đại điện, cha và gia gia của nàng đang ngồi nói chuyện, nhìn thấy nàng bước vào liền vẫy tay ý bảo nàng tiến lên.
“Tiểu Cửu, khi nãy bên ngoài con có nói phải làm hỉ sự, hỉ sự gì vậy?” Phượng Tiêu hỏi, nhìn con gái đang bước đến.
Nghe vậy, Phượng Cửu nhìn gia gia nàng với ánh mắt kinh ngạc hỏi: “Gia gia, người vẫn chưa nói sao?”
“Ha ha, chuyện này không phải là chờ cháu đến rồi cùng nói sao?” Phượng lão thái gia cường ngượng ngùng, chỉnh đốn lại thần sắc, thu lại nụ cười trên mặt rồi dùng sắc mặt nghiêm nghị nhìn Phượng Tiêu. Cái thần thái trịnh trọng và nghiêm túc đó của ông khiến tim Phượng Tiêu cũng nhảy dựng cả lên, ngừng thở để chờ ông nói.
“Ta sắp thành thân, ta muốn con sắp xếp lịch một chút, xem gần đây có ngày nào tốt không? Sau đó gấp rút bắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255673/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.