Nhìn ánh mắt khiếp sợ của nàng, hẵn khẽ nhếch khóe môi: “Cho nên nàng cũng phải trở nên mạnh hơn, chỉ có mạnh mẽ mới có thể nắm tay ta đón lấy mưa gió gian khổ trong tương lai, là nữ nhân của ta, không thể quá yếu đuối được.”
Phượng Cửu giật giật miệng, nửa ngày không thể nói lên lời, nàng chỉ cảm thấy không thể tin nổi, người trước mặt lại là người hoàng tộc đến từ Bát Đại đế quốc! Phải biết rằng nơi như thế, thế lực như vậy, đừng nói tiểu quốc cấp chín của bọn họ, ngay cả quốc gia cấp một cũng phải ngước nhìn.
“Hiện tại nói với nàng những thứ này còn quá sớm, chuyện này sau này nàng sẽ chậm rãi biết được.” Nói xong, hắn phất ống tay áo bỏ đi kết giới, lại cầm đũa gắp thức ăn cho nàng: “Nào, ăn nhiều một chút.”
Phượng Cửu liếc nhìn hắn, bưng bát cơm lên vừa ăn vừa tiêu hóa tin tức này. Chuyện này còn khiến nàng khiếp sợ hơn chuyện khi nàng biết gia gia nàng từng có một thời phong lưu như vậy, Bát Đại đế quốc giống như những nơi ở trong truyền thuyết vậy, là nơi có rất nhiều người tu luyện có muốn cũng không với tới được, mà trước mắt nàng lại là một người như vậy.
Còn là người hoàng tộc, Hiên Viên Mặc Trạch, lượng tin tức của cái tên này quá lớn đi.
“Chủ tử, kia hình như, hình như là lão thái gia?”
Giọng nói kinh ngạc của Lãnh Hoa đột nhiên truyền đến, Phượng Cửu nhìn liền thấy ánh mắt hắn đang dừng ở trên phố, nàng nhìn theo tầm mắt của hắn, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255655/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.