Phượng lão thái gia cúi đầu không nói, những lời đại ca nói ông đều hiểu, chỉ là thực hiện hơi khó mà thôi, huống hồ cái này căn bản chính là hai chuyện khác nhau.
“Nếu như người tu tiên quá để ý đến cái nhìn của thế nhân sẽ không đi xa được trên con đường này, Tam nguyên, đệ có biết vì sao trên dưới trong phủ của ta đều đồng ý hôn sự của đệ với Tố Tích hay không? Bởi vì bọn họ đều hiểu chuyện này, chỉ cần tu vi vượt trội, chỉ cần hai người yêu nhau, dung nhan tuổi tác căn bản không phải là trở ngại để hai người yêu nhau được bên nhau, những người đứng ngoái quan sát chúng ta đều có thể thấy rõ, thấu hiểu, đương sự là đệ đây lại vẫn cứ lạc lối trong đó, thật khiến ta thất vọng.”
Ông lắc đầu thở dài, nhìn Phượng lão thái gia muốn nói lại không mở miệng nói được, ông tiếp tục nói: “Nếu như những người trong họ của gia đình ta có ai không ủng hộ là một chuyện, nhưng trên dưới Lâm gia ta vẫn luôn ủng hộ hết mình, đệ còn lo lắng do dự cái gì? Đệ cũng sống được mấy chục năm rồi, sao chuyện này cũng không hiểu được?”
“Đại ca…”
Phượng lão thái gia nghẹn lời, trong lòng cảm động không nói lên lời, ông biết ông ấy muốn tốt cho ông, đang khuyên bảo ông, ông biết ông ấy vẫn luôn đi vào chỗ bế tắc, không đi qua được cánh cửa trong lòng mình.
Lâm Bác Hằng đứng lên, đi đến bên cạnh ông, vỗ vai nói: “Chuyện này cứ quyết vậy đi, đại ca sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255653/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.