Phượng Cửu cũng không nể mặt liếc mắt, tức giận: “Có người muốn giết ngươi thì sao! Còn cười được nữa.” Âm thanh dừng lại, ánh mắt nhìn về những người áo đen kia, sắc mặt kỳ lạ: “Sao ta lại không biết còn có nhiều cao thủ bảo vệ ở trong tối vậy?”
Từng người một không phải Kim Đan đỉnh phong thì chính là Nguyên Anh, cảm giác như vừa nắm được một bó to, người này, rốt cuộc là xuất hiện từ nơi nào vậy? Thế lực như vậy, cho dù là gia tộc cao cấp cũng không cách nào so sánh được!
Hơn nữa, gần đây tính cảnh giác của nàng cũng không thấp! Có nhiều người bảo vệ ở nơi bí mật như vậy, trên đường đi nàng lại không hề phát hiện ra? Rốt cuộc là tính cảnh giác của nàng kém? Vẫn là bản lĩnh che giấu khí tức của những người này quá tốt?
“Ngươi không biết bọn họ, bọn họ lại biết ngươi.” Lăng Mặc Hàn nói, liếc nhìn mấy người đang chém giết ở phía trước, ôm eo của nàng nói: “Nơi đây giao cho bọn họ, chúng ta về trước đi.”
Nghe vậy, Phượng Cửu liếc nhìn Lãnh Sương và Lãnh Hoa, vì có nàng chặn lại uy áp cho bọn họ, lúc này sắc mặt của hai người đều hòa hoãn lại rất nhiều, nhưng nơi đây khí tức chiến đấu quá mạnh mẽ, lấy thực lực của bọn họ vẫn không thể chịu được, vì vậy liền gật đầu.
“Được, chúng ta đi về trước đi!”
Sói Xám và Ảnh Nhất bảo vệ bọn họ rời đi, mà những người áo đen đột kích lúc nãy, đã bị người của Lăng Mặc Hàn bao vây chém giết...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255637/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.