Một trận gió bỗng ào tới, Phượng Cửu đang ngồi uống trà ở đại sảnh khẽ động đôi mắt, ngước mắt nhìn theo thì nhìn thấy một người đàn ông mặc áo xám khoảng năm mươi tuổi đang đứng trước mắt. Không đợi nàng mở miệng, sau khi đối phương nhìn nàng một cái thì cất tiếng cười rồi chắp tay hành lễ.
“Không biết Quỷ Y đường xa đến, nếu như có chỗ nào sơ suất, vẫn mong Quỷ Y lượng thứ.”
Nghe được lời này, Phượng Cửu cau mày lại: “Các hạ là hội trưởng ở đây sao?” Chỉ liếc mắt đã biết được thân phận của nàng, thật không đơn giản!
“Ha ha, tại hạ họ Kha, Quỷ Y gọi ta một tiếng lão Kha là được.” Khuôn mặt ông ấy khó nén được sự vui mừng, đến vị trí của chủ vị ngồi xuống.
“Kha?” Sắc mặt của Phượng Cửu hơi thay đổi, hỏi: “Chẳng lẽ ông và Kha hội trưởng của Thanh Đằng quốc là người một nhà sao?”
Nghe vậy, ông ấy gật đầu cười nói: “Quỷ Y đúng là nhìn xa trông rộng, vừa nhìn đã đoán đúng rồi. Ông ấy chính là tộc đệ của ta, ta cũng từng nghe ông ấy nhắc tới Quỷ Y các hạ nên mới biết. Chỉ là không ngờ Quỷ Y các hạ lại đột nhiên đến Đại Yến quốc, thật khiến ta hết sức vui mừng.”
Nghe ông ấy nói là người một nhà với Kha hội trưởng của Thanh Đằng quốc thì Phượng Cửu cũng thỏa mái, hèn chi vừa gặp đã nhận ra nàng. Nếu như đã biết thân phận của nàng rồi thì nàng cũng không vòng vo mà liếc Hoàng quản sự đang đứng ở cạnh cửa không dám vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255611/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.