Dường như các thế lực ở mọi nơi đều nhận được tin tức, khi màn đêm buông xuống, các quán và sạp nhỏ ở hai bên đường cũng nhao nhao đóng cửa thu quầy, đêm nay trên phố thành Vân Nguyệt từ sớm đã không thấy một bóng người, im lặng đến kỳ dị, bầu không khí ngưng đọng đến mức khiến tâm trạng nặng nề.
Mãi đến khi, trên phố bị lớp lớp đội quân bao vây, từng đội binh vệ chạy về phía Phượng phủ, tiếng bước chân dồn dập vang lên, trong đêm nghe lại càng rõ rệt hơn.
Trong đêm tối, tiếng gió, các thế lực nghe thấy tin tức và người mà các gia tộc phái đến sau khi nhìn thấy đám vệ binh kia, nhanh chóng cho người truyền tin về báo tình hình ở đây.
Diệu Nhật quốc loạn rồi! Diệu Nhật quốc đại loạn rồi!
Thành Vân Nguyệt đêm nay nhất định không yên rồi, nhất định sẽ máu chảy thành sông, ai thắng ai thua, dù cho chưa thấy kết quả bọn họ cũng có thể đoán trước được.
Tam vương gia, đứa con xuất sắc nhất Mộ Dung gia đã dời thành Vân Nguyệt không để lại tung tích, những người con khác của Mộ Dung gia đều không có thành tựu, ngoại trừ những trưởng lão hoàng tộc đang bế quan tu luyện, Mộ Dung gia chỉ còn lại một mình Mộ Dung Bác, mà bây giờ nghe nói hắn mắc quái bệnh, tu vi toàn thân tan hết, vẻ mặt già nua, mắc bệnh chưa đến mấy ngày mà nghe nói ở tuổi trung niên mà hắn đã như lão du mục tạm bợ.
Số mệnh Mộ Dung gia đã hết, như bây giờ lại phải điều cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255572/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.