Nghe vậy, Ảnh Nhất nhìn vào trong phòng, thấp giọng nói: “Có lẽ ngài ấy muốn đợi Quỷ Y làm xong việc, sau đó nhớ tới ngài ấy thì ngài ấy mới ra.” Tâm trạng của chủ tử không tốt, mấy người bọn họ thân là thuộc hạ nên cũng căng thẳng một chút.
Hai ngày này Khôi Lang được nhảy nhót vui sướng nhưng hắn thì đến cười hắn còn không dám cười.
“Đợi Quỷ Y nhớ tới ngài ấy sao?”
Sắc mặt của Khôi Lang kì lạ nói: “So với việc đó, thì ta lại thấy chủ tử tự mình đi đến tiểu viện của Quỷ Y thì hay hơn đó, đến trước mặt của nàng ta đi đi lại lại, phải làm điều gì đó thực tế một chút.”
Đợi Quỷ Y nhớ tới chủ tử sao? Ha! Câu nói này thật khó nghe. Nếu như chủ tử cứ đợi như vậy thì có lẽ Quỷ Y sẽ quên luôn ngài ấy.
Ảnh Nhất liếc hắn, kiến nghị: “Hay là, ngươi đi vào bày kế cho chủ tử xem sao?”
“Lại là ta sao?”
Khôi Lang trừng mắt: “Bụng dạ ngươi đừng độc ác như vậy chứ. Tại sao cứ việc gì không tốt là đều giao cho ta làm? Có gan thì ngươi làm đi, ta không đi.”
“Không đến chỗ của chủ tử thì ngươi có thể đến chỗ của Quỷ Y mà!” Ảnh Nhất tiếp tục nói: “Hai ngày nay không phải là ngươi thường chạy qua chạy lại chỗ của Quỷ Y sao? Trước mặt của nàng ta ngươi nói tốt về chủ tử nhiều một chút, nhắc nhở nàng ta một chút thì có lẽ nàng ta sẽ qua đây đó.”
Nghe vậy, Khôi Lang mới nói: “Mặc dù mấy hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255552/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.