Chương trước
Chương sau
“Hử?”
Phượng Cửu ngẩn ra, Diêm chủ? Gay go rồi! Vừa rồi nàng quên mất hắn.
Nhìn thần sắc của chủ tử mình, La Vũ do dự một chút, nói: “Dáng vẻ của hắn xem ra có chút tức giận, ửm, toàn thân sát khí.” Đúng vậy, nam nhân kia toản thân tỏa ra sát khí, hắn dám khẳng định, khi đó nếu như Lãnh Sương ngăn cản, phỏng đoán sẽ bị hắn đánh bay. 
“Được rồi, ngươi ra ngoài giúp đi! Hắn bên kia các ngươi nhìn thấy thì cố gắng tránh ra, tên kia không dễ sống chung đâu.” Nàng khẽ than một câu, khoát tay áo ý bảo hắn lui đi còn mình thì miễn cưỡng đi đến viện.
Ảnh Nhất canh chừng ngoài cửa phòng, Khôi Lang rảnh rỗi đi lại trong viện, nhìn nói này, đụng nơi kia, vừa tấm tắc nói: “Thật không ngờ lúc Quỷ Y mặc hồng y của nam nhân tà mị như vậy, khi mặc hồng y của nữ nhân lại có thể xinh đẹp như thế, chẳng trách khiến chủ tử say mê đến thần hồn điên đảo.”
“Mị lực của chủ tử cũng không kém! Thật sự vẫn không hiểu tại sao mị lực của chủ tử lại không có nửa điểm tác dụng với Quỷ Y?” Khôi Lang độc thoại hơn nửa ngày cũng không thấy Ảnh Nhất đáp lại một tiếng, quay đầu nhìn hắn, nói: “Sao ngươi không nói chuyện?” 
Ảnh Nhất đứng thẳng ngoài cửa phòng, liếc mắt nhìn hắn, nói: “Chuyện của chủ tử trước giờ ta đều không nói.”
“Xuy! Ngươi thôi đi!”
Khôi Lang giễu cợt cười, giống như nghe được chuyện cười, đang muốn nói hắn liền thấy thân ảnh mặc bộ màu hồng đang đi về phía bên này, lập tức ánh mắt lóe sáng, bước nhanh chạy tới. 
“Này! Quỷ Y? Phượng đại tiểu thư? Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào?” Hai mắt của Khôi Lang lóe sáng nhìn nàng chằm chằm, chỉ cảm thấy không thể tin nổi. Đây rõ ràng chính là một nữ nhân, khi đó bọn họ lại không phát hiện ra, thực sự là kỳ quái.
Chỉ là rốt cuộc chủ tử sao lại phát hiện Quỷ Y là nữ? Vấn đề này khiến hắn ngột ngạt một thời gian dài rồi, thật sự phải tìm cơ hội hỏi mới được.
Phượng Cửu liếc nhìn Khôi Lang, tên đại ngốc này rơi vào tay nàng không biết bao nhiêu lần, sao nhìn thấy nàng vẫn vui sướng như vậy? 
“Chủ tử nhà ngươi đâu?” Nàng nhìn lướt qua trong viện, ngoại trừ Ảnh Nhất đứng ngoài cửa phòng ra, không thấy bất kỳ người nào.
“Chủ tử ở trong phòng ngươi.”
Khôi Lang toét miệng cười, trước kia nhìn thế nào cũng cảm thấy tên tiểu tử Quỷ Y này không vừa mắt, ai bảo hắn ta đang yên đang lành uốn cong chủ tử anh minh thần võ của hắn? Có điều từ sau khi biết Quỷ Y là nữ, hí hí, hắn nhìn thế nào cũng thấy nàng rất thuận mắt. 
Phải biết rằng ăn chắc mười phần nàng chính là nữ nhân của chủ tử bọn họ, vậy chính là phu nhân của bọn họ, hiện giờ không lấy lòng, còn đợi đến khi nào?
“Quỷ Y, tâm tình chủ tử không được tốt lắm.” Hắn nhỏ giọng nhắc nhở.
Phượng Cửu vốn chuẩn bị đi vào nghe thấy vậy liền dừng lại, vừa rồi La Vũ có nói rồi, hiện giờ Khôi Lang cũng nói, lẽ nào thật sự rất không tốt sao? Nghĩ đến điều này, sắc mặt nàng kỳ lạ, liếc nhìn Khôi Lang, hỏi: “Các người đang yên đang lành chạy đến đây làm gì? Không phải thật sự đến tìm ta đấy chứ?” 
Nàng thế nào cũng không biết Diêm chủ để tâm đến nàng như vậy? Cố ý từ nơi xa xôi chạy đến tìm nàng?
Nghe vậy Khôi Lang có chút sửng sốt: “Là cố ý đến tìm đó! Hỏi thăm rất lâu mới biết ngươi đang ở đây, vốn dĩ đã sớm đi rồi nhưng chủ tử gặp chuyện vướng chân vướng tay mới kéo dài đến giờ, khi nghe thấy thái tử Thanh Đằng quốc mang theo người đến cầu hôn, chủ tử trực tiếp gác lại chuyện trên tay, dẫn theo hai bọn ta chạy đến đây, phía sau còn có một đội quân, ước chừng sẽ đến muộn mấy ngày.”
“Có chuyện gì ngươi không vào hỏi bổn quân sao?” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.