Nhìn ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên người nàng, từng đôi mắt tò mò một cứ nhìm chằm chằm lấy nàng khiến nàng không khỏi có một chút đau đầu!
Ánh mắt của người khác thì còn tốt, nàng có thể mặc kệ nó nhưng của tên Diêm chủ này là như thế nào? Đôi mắt sâu thẳm kia của hắn cứ nhìn chằm chằm nàng như vậy, lại còn nói ra những lời đó nữa, hắn muốn nàng trả lời thế nào đây? Hơn nữa, giữa nàng và hắn cũng không có quan hệ mờ ám như những gì hắn nói chứ?
Huống hồ bây giờ nàng đang trang điểm là nữ, đánh chết cũng không nhận, vậy tại sao hắn lại có thể nhận ra nàng?
Thế nên trên mặt nàng nở một nụ cười, đôi mắt chớp chớp mê người nhìn hắn nói: “Thật ngại quá, chúng ta quen biết nhau sao?”
Vừa dứt lời, rõ ràng nàng cảm nhận được hơi thở trong không khí cũng lạnh đi vài phần, nhìn đôi mắt sâu thẳm kia vẫn nhìn nàng chằm chằm không rời, trong lòng lại có một chút chột dạ, nhưng sau đó nàng sốc lại tinh thần rồi thầm nghĩ: Quả thực giữa nàng và hắn không có quan hệ gì mà, vậy thì chột dạ cái gì?
Vì thế, nàng vẫn cười như trước rồi nhìn lại hắn, nghĩ cho dù thua thì khí thế cũng không thể thua được, dù sao cũng không thể để người khác xem thường được.
Diêm chủ nhìn nàng chằm chằm, nhìn nụ cười trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia rồi nhìn thẳng vào mắt nàng, nhìn vào mắt nàng có một chút thiếu tự tin xoẹt qua, trong lòng hắn hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255528/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.