“Ôi! Đang làm gì vậy? Sao lại khiêng từng hòm từng hòm đồ thế kia? Không phải là muốn tặng quà miễn phí cho Phượng phủ ta đấy chứ?”
Phượng Cửu mặc một bộ y phục màu đỏ hơi nhắm mắt lại nhìn lướt quá đám người trước mặt kia một cái rồi nhìn lướt qua những chiếc hòm có gắn một bông hoa lụa đỏ to kia, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo một nụ cười ngọt ngào nhưng lại mang thêm chút gì đó hồn nhiên, giống như một chú cừu con ngây thơ vậy, vừa cười vừa nhìn chiếc kiệu hoa lộng lẫy đang dừng ở trước cửa.
Mấy tên tu sĩ Kim Đan đứng trước mặt liếc nhìn nàng một cái rồi trầm giọng nói: “Phượng đại tiểu thư, hôm nay điện hạ chúng ta đích thân mang sính lễ đến đây để đón người về nước Thanh Đằng, nếu như người đã ra rồi vậy thì ta sẽ sai người mang sính lễ vào trong còn người thì xin hãy đi theo chúng ta!”
Nghe vậy nàng bỗng nhăn mày lại, ánh mắt nhìn về những chiếc hòm kia, trong ánh mắt ấy lướt qua tia sáng mà người bên cạnh cũng không thể hiểu nổi rồi nhếch miệng lên cười: “Chỗ này mà là sính lễ sao?”
“Đúng vậy! Để tỏ lòng kính trọng của điện hạ chúng ta đối với Phượng đại tiểu thư nên đã đặc biệt sai người chuẩn bị trăm hòm vàng bạc châu báu làm đồ sính lễ để bày tỏ thành ý của mình.” Giọng nói của tên tu sĩ Kim Đan trầm thấp ẩn chứa hơi thở linh lực phát ra khiến cho những người đến xem náo nhiệt cách đó cả hơn trăm mét cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255523/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.