Bản thân nàng có thể mang La Vũ chạy trốn là tốt rồi, lại còn cứu bọn họ? Liều mạng cứu mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ không thân không thích sao? Nàng không tốt bụng như thế!
“Nếu đã tới rồi, vậy thì ở lại đi!”
Lão giả gầy khô kia trầm giọng nói, lời của ông ta vừa dứt, chỉ thấy quỷ nữ huyết y kia vốn đang bay phía sau ông ta liền thấp giọng khẽ gọi.
“Đến đây... đến đây nào... ở lại đây... ở lại...”
Huyết y ở giữa không trung bay đến phía Phượng Cửu và La Vũ, giọng nói kia nhẹ nhàng lại quỷ dị, mờ mờ ảo ảo lộ ra khí tức âm u lạnh lẽo.
Phượng Cửu chú ý đến La Vũ vốn đang bị nàng kéo đi khi nghe thấy giọng nói mê hoặc kia thì ý thức bắt đầu tiêu tan, nàng lập tức đưa tay vỗ một cái sau đầu hắn, mắng: “Ngẩn ngơ cái gì? Còn ngơ ngẩn nữa thì ở lại với nàng ta luôn đi!”
“A!”
Bị đau, La Vũ thanh tỉnh lại, thấy bản thân suýt nữa mất đi ý thức, không khỏi sợ hãi: “Chủ tử, đây cũng là do con quỷ kia quá lợi hại, giọng nói của cô ta, ta không nghe không được!”
Hắn cũng không muốn nhưng không biết vì sao vừa nghe thấy giọng nói dịu dàng kia liền quên đi bản thân đang ở chỗ nào, đầu óc cũng không tỉnh táo, thần thức lập tức bị khống chế.
“Đó là quỷ tu có chút tu vi, thực lực tương đương với người tu tiên Trúc Cơ kỳ, với thực lực của ngươi đương nhiên sẽ không chịu nổi.”
Nàng tức giận nói, ném cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255457/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.