Nghe câu này, Mộ Dung Bác nở nụ cười, nhìn Tướng gia tán thưởng, nói: “Cũng may có khanh nhắc nhở bổn quân, nếu không, bổn quân chắc chắn sẽ làm ra quyết định sai lầm.”
Tướng gia chắp tay cười, nói: “Có thể vì quốc chủ mà chia sẻ âu lo, đó là vinh hạnh của thần.”
Còn về bên kia, Phượng Cửu đã luyện đan trong thung lũng Đào Hoa được một tháng rồi, đã có thể hiểu rõ các bước luyện đan và khống chế ngọn lửa cùng với linh lực.
Một tháng qua, chỉ có lần đó ở sau viện Phượng phủ là xuất hiện đan dược phẩm cấp Ngũ Đạo Đan Văn. Bởi vì lo lắng lại dẫn đến sấm sét làm rối loạn nên một tháng này nàng luyện chế đều là một số đan dược dưới cấp năm.
Trúc Cơ đan có cấp hai hoặc cấp ba thì xuất hiện rất phổ biến ở các nơi, cấp bậc cao hơn nữa cũng có, chỉ là thuộc về cấp bậc quý báu, thông thường rất ít nhìn thấy ở những buổi đấu giá.
Linh dược mà Trúc Cơ đan cần không phải là đặc biệt hiếm thấy. Ngược lại, những linh dược đó tương đối phổ biến, nhưng muốn luyện những linh dược đó thành Trúc Cơ đan không phải là chuyện dễ dàng.
Nàng thí nghiệm trong một tháng, năm mươi phần linh dược Trúc Cơ đan chỉ luyện thành công có hai lò, nhưng lại chỉ có ba đường vân.
Ba đường vân đối với việc chuẩn bị Trúc Cơ hoàn mỹ thì còn kém quá xa, đường vân đan càng thấp thì đan độc càng nhiều, hiệu quả của thuốc cũng không mạnh.
Lãnh Sương từ bên ngoài tiến vào nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255405/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.