Nghe thấy lời này, Tướng gia đã trung niên cười ha hả: “Phượng tướng quân, tức giận như vậy là vì cái gì đây? Ngươi nên biết rằng đây là chuyện tốt mà biết bao nhiêu người muốn còn không được. Thanh Đằng quốc là quốc gia cấp sáu, có thể liên hôn cùng với bọn họ chính là phúc khí tu mấy đời mới được đó.”
“Huống chi, lúc trước phái người đến cầu hôn lại là thái tử điện hạ của Thanh Đằng quốc, đó là quốc chủ tương lai của Thanh Đằng quốc, mặc dù chỉ là trắc phi nhưng cũng là vinh dự cao nhất rồi.”
“Vinh dự cái chết tiệt gì? Ngọc quý trên tay Phượng Tiêu ta lại làm trắc phi cho kẻ khác? Còn là vinh dự cao nhất? Nếu đã là chuyện tốt thì sao ngươi không để con gái ngươi đi đi?”
Phượng Tiêu giận dữ, vừa mở miệng liền trực tiếp nói to tiếng, bởi vì Tướng gia đang đứng ở trước mặt nên cả gương mặt đều là nước bọt, khiến sắc mặt của Tướng gia cũng trở nên lúc xanh lúc đỏ.
Tướng gia lau mặt một cái, mắng thầm: Tên Phượng Tiêu này chính là một người lỗ mãng từ đầu đến đuôi!
Trong bụng thầm giận, nhưng cũng nhớ kỹ nhiệm vụ của chuyến đi này. Vì vậy nghiêm nghị nói: “Chuyện hôn sự này không đơn thuần là chuyện của riêng Phượng gia nhà ngươi, mà nó liên quan đến quan hệ hai nước, ngươi nên biết rằng Thanh Đằng quốc là nước lớn cấp sáu. Mười Diệu Nhật quốc cũng không sánh được với binh lực và thực lực của nước đó, nếu như chuyện hôn sự này có sơ sót gì, ngươi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255403/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.