Phượng Cửu lau sạch Thanh Phong kiếm cầm trong tay, thu vào trong chuôi kiếm, tiến lên phía trước, lột sạch đồ trên người tên đạo sĩ kia không còn gì. Sau cùng, ngay cả cây phất trần kia nàng cũng không buông tha. Vì đó là một món pháp khí, dù nàng không dùng được thì cũng có thể mang đi bán lấy tiền.
“Đa tạ công tử, đa tạ công tử!”
Phía sau truyền tới tiếng khấu đầu tạ ơn khiến Phượng Cửu quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt kích động của bốn quỷ hồn đang quỳ lạy trên mặt đất.
“Đứng lên đi! Ta còn có chuyện muốn hỏi các ngươi.” Trong tay nàng phóng ra một ngọn lửa, đốt thi thể của tên đạo sĩ kia.
“Vâng, không biết công tử muốn hỏi gì?” Bọn họ đỡ nhau đứng dậy, thân hình nhỏ bé trong suốt, hình như linh hồn hơi bất ổn.
Phượng Cửu liếc mắt nhìn họ nói: “Quỷ thì chính là quỷ, ta muốn biết các ngươi làm cách nào để duy trì hồn phách không bị hồn phi phách tán? Nếu một người vì oán hận và có vướng bận trong lòng tích tụ thành âm hồn thì có thể giải thích được, nhưng các ngươi ở đây là một nhà bốn người, tất cả đều có thể bảo vệ quỷ hồn là vì sao?”
“Mời công tử đi theo chúng ta.” Bốn người nói, rồi dắt nàng đến một gian phòng khác ở phía sau, đào từ lòng đất lên một mảnh gỗ màu nâu đỏ.
“Không giấu gì công tử, chúng ta có thể ngưng tụ hồn phách không để bay mất là vì hai năm trước, có một vị đại sư xin chén nước uống, chúng ta lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255379/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.