Bách Hiểu vỗ trán quay đầu, thật sự là không thể tiếp tục nhìn xem, chỉ lẩm bẩm nói: "Thật đáng xấu hổ......"
Rõ ràng là ngựa của hắn, nhưng lại lắc đầu vẫy đuôi đi lấy lòng thiếu niên hồng y.
Rõ ràng là ngựa của hắn, nhưng lại không cho hắn cữoi mà còn đá hắn, còn cố gắng một đường đuổi theo thiếu niên hồng y.
Hắn đều đã nói, thiếu niên hồng y là nam, nhưng nó vẫn một hào hứng đẩy mình về phía hắn ta, từ khi nào, khẩu vị của Lão Bạch trở nên nam nữ đều ăn như thế?
"Ha ha ha, con ngựa này thật đúng là thú vị, giống như nghe hiểu được tiếng người."
"Đúng vậy, tuy rằng hơi béo, bất quá còn rất đáng yêu."
"Nếu thiếu niên hồng y không nói, ta còn tưởng rằng đó là ngựa của hắn! Các ngươi nhìn xem, con ngựa này còn hào hứng nghiêng đầu về phía trước, như vậy, không phải là đang muốn hôn thiếu niên kia đi? Ha ha ha!"
Truyện cười vừa ra, người bên trong bên ngoài đều bắt đầu cười ha ha, bởi vì một màn như vậy, thật đúng là rất hiếm thấy.
Lúc này, Bách Hiểu từ bên ngoài tiến vào, đi đến bên cạnh bàn Phượng Cửu ngồi xuống, nói: "Lão Bạch ta không phải là hàng hóa, không thể bán nó cho ngươi. Tuy nhiên, nếu như Lão Bạch thích ngươi, ta thật ra có thể tặng nó cho ngươi."
Nghe vậy, Phượng Cửu nhướn mày: "Tặng cho ta?"
"Ân." Bách Hiểu gật đầu, nói: "Ta đã nuôi Lão Bạch trong nhiều năm qua, gia hỏa này ngày thường trừ bỏ ăn chính là ngủ, ta kéo nó ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255325/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.