Nàng nhảy qua một bên tránh nó, con ngựa lập tức nghiêng qua một bên, kéo dài mặt ngựa trên cổ tiến lên, đầu lưỡi thỉnh thoảng vươn ra muốn liếm mặt nàng. Nam tử trẻ tuổi một bên nhìn thấy thì ngẩn người, vội vàng kéo dây thừng lại và kêu lên.
"Lão Bạch, hắn là nam!"
Tiện đà, quay về phía Phượng Cửu nói lời xin lỗi: "Lão Bạch có chút háo sắc, phỏng chừng thấy công tử quá tuấn mỹ, nên đã xem ngươi trở thành nữ tử."
Khóe miệng Phượng Cửu vừa kéo, nhìn thấy con ngựa béo còn đang cố gắng giãy giụa muốn tiến lên đây, hỏi: "Đây là ngựa gì? Vì sao lại có sừng?"
"Lão Bạch là linh thú biến dị, bởi vì nó có bộ dáng là ngựa, lại có long giác, vì thế, cũng có thể gọi nó là long mã. Linh mã có tốc độ chạy cực nhanh, nhưng chỉ vì Lão Bạch ăn rất nhiều lại lười, mới mới béo phì đến nỗi như vậy."
Nam tử trẻ tuổi thậm chí bất đắc dĩ liếc mắt nhìn con long mã một cái, nói: "Vốn dĩ ta cũng không muốn mang nó ra ngoài, nhưng người nhà ta nói muốn làm thịt nó để làm một bàn đồ ăn, ta không đành lòng nên mới mang nó ra ngoài. Không nghĩ tới, đi được nửa đường nó lại bắt đầu dở chứng."
"Tê! Tê tê!"
Long mã gọi là Lão Bạch hí một cái, lắc lắc đuôi, còn muốn đi đến gần phía Phượng Cửu hơn nữa.
Phượng Cửu thấy thật sự mới lạ, nói: "Con long mã này thoạt nhìn cực kỳ có linh tính." Khi nói chuyện, nàng vươn tay sờ sờ đầu ngựa, lập tức nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255323/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.