Màu đỏ quần áo bay lên, mọi người chỉ thấy một tia sáng đỏ xẹt qua trên đài, một thân ảnh kinh hô một tiếng và té rớt dưới đài.
"A!"
Một dược sư chật vật ngã xuống mặt đất, bị trầy xước bởi những cục đá bén nhọn trên mặt đất, cũng bởi vì cách rơi xuống không đúng, một khi ngã xuống, liền không thể đứng dậy nổi.
Mà ở trên đài, một công tử trẻ tuổi đang đứng, hồng y nhẹ bay, mặt nạ hoa Mạn Châu Sa nở rộ phản chiếu dưới ánh nắng chói mắt. Mọi người chỉ nhìn thấy bên môi hắn ngậm một nụ cười như không cười. Cả người tản ra hơi thở tà mị lạnh lẽo, ánh mắt khinh miệt liếc dược sư trung niên đang chật vật ngã ngồi ở dưới đài.
Lăng Mặc Hàn đang ngồi ở trên đài nhìn thấy một màn như vậy, đôi hắc đồng thâm thúy xẹt qua một tia u tối, nhìn chằm chằm thân ảnh tà mị lạnh lùng kia. Bỗng thấy thân ảnh kia đột nhiên xoay người lại, đôi mắt ẩn chứa sự sắc bén của nàng không hề báo trước nhìn thẳng vào hắn.
Cũng ngay trong tích tắc đó, ánh sáng trong mắt hắn tan đi, ngồi yên ngay ngắn, khuôn mặt vẫn như cũ, nhìn thẳng về phía trước.
Phượng Cửu kinh ngạc nhìn hắn một cái, cảm thấy đại thúc này cũng là một người che dấu rất sâu. Nàng cũng xem như đã tiếp xúc nhiều lần với hắn, chỉ là, dường như mỗi một lần tiếp xúc đều phát hiện hắn có điều không giống nhau. Rốt cuộc, hắn chân chính là một người thế nào?
Trên đài mọi người liếc nhìn thoáng qua tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255273/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.