Trường kiếm trong tay Phượng Cửu vừa chuyển, đảo ngược nắm phía sau tay, nàng đứng ở trước mặt nàng ta, nhìn sắc mặt trắng bệch của Tô Nhược Vân đang run rẩy cả người, lười biếng hỏi: "Không phải là da ngươi không biết xấu hổ sao? Ta cảm thấy ngươi không mặc gì có lẽ sẽ càng tốt hơn, không phải sao?"
Nhìn một màn này, tên nam tử cà lơ trong tám gã Phượng Vệ đành phải nuốt nuốt nước miếng, hai mắt sáng lên, khen: "Sách! Chiêu này của đại tiểu thư thật là quá đẹp, rất có ích! Tắc tắc, dáng người kia thật đúng là không phải đẹp bình thường, làn da cũng rất trắng nõn, nếu như trực tiếp giết thật đúng là đáng tiếc."
Nghe vậy, Phượng Cửu nhịn không được bật cười, liếc nhìn người nọ: "Ngươi thích? Nếu không, ta thưởng nàng ta cho ngươi?"
Nghe được lời này, nam tử kia cả kinh, liên tục xua tay: "Không cần không cần, ta phải thủ thân như ngọc vì nương tử tương lai của ta."
Mộ Dung Dật Hiên liếc mắt nhìn Tô Nhược Vân run rẩy cuộn tròn trên mặt đất một cái, có chút không đành lòng nhìn về phía Phượng Cửu.
"Thanh Ca, đủ rồi."
Phượng Cửu chuyển mắt, trong mắt lấp lánh tràn đầy ý cười: "Đủ rồi? Ta đây còn chưa làn gì nàng đâu! Như thế nào là đủ rồi?" Đồng thời với khi nói chuyện, thanh kiếm trong tay nàng vừa chuyển, đánh tới Tô Nhược Vân đang cuộn tròn, tiếp theo vẽ một đường máu ở trên người nàng ta.
"A......"
"Thanh Ca......"
"Câm miệng!" Nàng quát lạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn: "Đây là sự tình Phượng phủ, hy vọng Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255257/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.