Giọng nói vững vàng của Quan Tập Lẫm vang lên: "Bên ngoài viện có người đang nghiên cứu địa hình, hơn nữa khi ta ra khỏi cửa cũng phát hiện có người đang nhìn chằm chằm ở trong bóng tối."
Nghe được lời này, nàng hơi dừng lại một chút, giao đãi: "Ngươi và Lãnh Sương vẫn cứ mang bộ dáng thường ngày là được, nên ra khỏi cửa thì đi ra khỏi cửa. Mặt khác, nói với Thanh nương và mấy tỳ nữ nơi tiền viện khi trời tối sầm lại thì hãy trở về phòng mình, nghe thấy âm thanh gì cũng đừng ra ngoài."
"Ân, ta hiện tại sẽ đi giao đãi, ngươi ở nơi này cũng nên cẩn thận một chút." Hắn không yên tâm dặn dò.
"Ta biết."
Nàng cười gật gật đầu, thật ra nàng quả thật muốn biết, rốt cuộc là ai đang theo dõi bọn họ? Rốt cuộc, từ sau khi Hứa phủ bị diệt môn, các thế lực khắp nơi trong Vân Nguyệt thành đều đã an phận thủ thường, cũng không ai dám dễ dàng gây chuyện.
Tuy rằng không biết là ai? Nhưng, nàng tin tưởng rất nhanh có thể sẽ biết.
Đêm, trong nhà im ắng, bọn tỳ nữ nơi tiền viện đều khóa cửa sổ và đi ngủ sớm.
Mà ở trong hậu viện, Phượng Cửu sau khi điểm huyệt ngủ của gia gia nàng, liền đi vào ngồi trong viện, đánh cờ cùng với Quan Tập Lẫm, Lãnh Sương canh giữ ở trong phòng cũng không ra ngoài.
Có lẽ cảm thấy mấy người trong căn nhà này căn bản là không đáng sợ, bởi vậy, tám thân ảnh màu đen lặng yên lẻn vào, thẳng về phía sau viện nơi người chủ viện đang sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255239/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.