Kha phụ nghẹn ngào, căm tức nhìn hắn: "Nàng là do trưởng bối hai bên làm chủ, danh chính ngôn thuận, sao có thể đáng trách như lời ngươi nói như vậy!"
"Có phải đáng trách hay không, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều có thể minh bạch!" Quan Tập Lẫm hừ lạnh một tiếng, không hề để ý tới bọn họ, mà nhìn về phía Quan Tập Nguyễn đối diện, ôm quyền thi lễ.
"Còn thỉnh đường huynh chỉ giáo!"
Trong lúc đó, dưới một bên đài, Phượng Cửu đang đứng một nơi cách trên đài không xa và nhìn thấy một màn trên đài, sau đó thì nhìn thấy một nam tử đi tới.
"Cô nương, bên kia có vị trí, không bằng cùng ngồi xuống nhìn xem?" Một nam tử mặc cẩm y đi đến trước mặt Phượng Cửu, chắn tầm mắt của nàng, rồi lại làm ra thủ thế mời nàng.
Phượng Cửu nhăn mày, tầm mắt dừng ở trên người trước mặt: "Không cần." Bước chân một bước dịch về phía bên trái, tầm mắt lại lần nữa nhìn về phía trên đài.
Nhóm gia chủ bên kia đều đang chú ý động tĩnh trên dài, nhưng những nam tử trẻ tuổi xếp phía sau lại thỉnh thoảng chú ý tới bên này. Nhìn thấy cô nương thậm chí không để ý chút nào đến tên nam tử kia, một đám đều không khỏi cười nhẹ thành tiếng.
Nữ tử tuy đẹp, nhưng dù sao cũng là đang ở trong nhà người khác, bọn họ còn không dám tiến đến gần. Hơn nữa, phụ thân bọn họ lại còn đang ở chỗ này, nhất cử nhất động của bọn họ đều phải được kiềm chế, không thể khác người.
"Cô......"
Nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255213/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.