Hôm nay, trước cửa Quan gia rất náo nhiệt, bên ngoài phủ xe ngựa dừng lại không ít. Đó là những khách quan được mời đến xem đại hội thế hệ trẻ của Quan gia tranh cử chức thiếu chủ. Những người tới Quan gia hôm nay, đều có qua hệ tốt với Quan gia, thực lực của gia chủ gia tộc và đệ tử so với Quan gia cũng gần như ngang nhau, không sai biệt mấy.
Khi Lãnh Sương giá xe ngựa đi vào trước đại môn Quan phủ, đã có thể mơ hồ nghe thấy tiếng reo hò cổ vũ thoát ra từ bên trong. Nàng dừng xe ngựa, quay người lại và nói với hai người bên trong xe ngựa: "Thiếu gia, tiểu thư, tới rồi."
Màn xe xốc lên, Quan Tập Lẫm nhảy xuống xe ngựa trước, tiện đà duỗi tay: "Tiểu Cửu, tới, ta đỡ ngươi."
Khi hai gã hộ vệ canh gác đại môn vừa nhìn thấy Quan Tập Lẫm, lập tức mở to hai mắt nhìn: "Đó, đó không phải là thiếu gia Tập Lẫm sao? Hắn, hắn không phải đã chết rồi sao? Như thế nào vẫn còn đang sống?"
Sắc mặt hai gã hộ vệ đại biến, vẫn là một người trong đó phục hồi lại tinh thần, vội vàng chạy vào bên trong đi bẩm báo.
Phượng Cửu nắm lấy tay hắn và xuống xe ngựa, nhìn những xe ngựa đang dừng lại ở bên ngoài Quan gia, khanh khách cười nói: "Ca, hôm nay dường như rất náo nhiệt."
"Ân, những gia tộc ngang nhau đều sẽ lại đây xem cạnh tranh."
Ánh mắt hắn dừng ở tấm bảng hiệu trên cửa lớn, Quan Phủ, nơi này là nhà hắn, nhưng lại khiến hắn cảm thấy thật xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255209/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.