Mà thiếu nữ lúc này lại là ngây dại, vẻ mặt không tin nổi, không thể chấp nhận được chính mình cư nhiên bị một tên tiểu khất cái đoạt mất chủy thủ và bị bắt lấy.
Càng không thể tin được tên tiểu khất cái này lại có lá gan lớn như vậy, trước mặt nhiều người như vậy dám làm trò và chiếm tiện nghi nàng!
"Cháu gái này của ta xưa nay quá kiêu căng, có chỗ thất lễ, mong rằng tiểu công tử xin đừng trách."
Thanh âm trầm thấp mà ẩn chứa uy nghi truyền đến, Phượng Cửu ngước mắt nhìn lại, ánh mắt hơi lóe.
Nói chuyện tự nhiên là nam tử trung niên kia, hắn một khi mở miệng không phải là uy hiếp, mà là nhận lỗi. Mặc dù không hài lòng nhưng có thể áp xuống lửa giận trong lòng mà cùng nàng nói chuyện ôn hoà như vậy, thật đúng là bất ngờ a!
"Nguyên lai kiêu căng quá cũng có thể tùy tiện lấy tính mạng người khác? Nếu không phải ta tránh né nhanh, thì phỏng chừng phải đến Diêm Vương điện báo danh đi."
Nàng mắt lạnh liếc nam tử trung niên kia, bên môi hiện lên một mạt cười như không cười: "Tới mà không đáp lại thì thật thất lễ, kỳ thật, ta cũng muốn hảo hảo đáp lễ vị tiểu thư xinh đẹp một chút." Khi nói chuyện, ép chủy thủ để ở cổ thiếu nữ xuống một phân, một vệt máu tươi lập tức chảy ra, màu đỏ chói loà trên làn da trắng nõn.
"A!"
Thiếu nữ đột nhiên bị đau mà lấy lại tinh thần, lại thấy chuỷ thủ kia để ở trên cổ khiến thân thể nàng cứng đờ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255114/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.