“ Tam ca, muội…” Phù Dung nhìn Thiên Tuyết, tựa hồ còn mang chút lưỡng lự.
“ Dung nhi. Trước đây Lạc Minh cũng từng có một đoạn thời gian vì thể diện, mà không chịu thừa nhận tình cảm với muội, nhưng sau đó hắn đã buông bỏ được không phải sao??? Hắn đã đem thể diện của một nam nhân, tự tôn của một hoàng đế ném đi, chỉ vì có thể một lần nữa có được tình cảm của muội. Và muội đã chấp nhận đó, không phải sao??? ”. Thiên Tuyết nhìn Phù Dung trầm ngâm than nhẹ.
“ Muội từ trước giờ chưa từng chịu thua nam nhân bao giờ, không lẽ lần này lại như thế sao??? Lạc Minh làm được, thì muội cũng phải làm được. Hơn nữa, Dung nhi, đừng lừa dối lòng minh, đừng trốn tránh tình cảm của mình, hãy đối mặt với nó đi, nếu tạm thời muội vẫn chưa chấp nhận được tình cảm đó, thì hãy cho ba người họ một cơ hội được ở cạnh muội, chứng minh tình cảm của mình. Ngay cả năm tên tiểu tử kia đều đã chấp nhận họ, thì muội cũng nên thử một lần đi ” Thiên Tuyết nhìn Phù Dung, rồi nhìn đến ba nam nhân trong đình, thật tình khuyên bảo.
Sau đó thật sâu nhìn bốn người họ, im lặng rời đi, vì y biết hiện giờ thứ mà Phù Dung cần chính là thời gian, chỉ cần có thời gian, thì Phù Dung rồi sẽ dần chấp nhận ba tên tiểu tử kia mà thôi.
………………..
“ Tỷ tỷ, sao sáng nay chúng ta lại dùng bữa sớm thế a??? ” Thủy Vu ngồi trên bàn ăn, nhìn Phù Dung ‘ đau khổ ’ hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/1844476/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.